Nhà thơ ,giấc mơ và thần chết
Dấu chân trên đất khẳng khiu gầy khắc khổ
Lạc giữa đám tang không nói một lời
không lộ vẻ buồn đau
lạc lõng bước chân đưa tiễn một người
không biểu lộ yêu thương không xúc cảm
Gió thổi nhẹ như nụ cười heo hắt
Như chiếc bóng của niềm vui gặp gỡ
Thần chết đến hân hoan mừng rở
Mở vòng tay chào đón những nhà thơ
Mà giấc mơ trong suốt cuộc đời
Thần chết nóí chỉ giấc mơ là đáng kể
Nhà thơ đã ra đi
khi tập thơ ngỡ ngàng chưa giới
thiêu
Thần chết hỏi anh là ai
Mà nuôi mãi mộng mơ
Mà sợ hãi đám đông
Như cơn lũ cuồng điên phẫn nộ
Nằm bất động trong
quan tài
không hối tiếc
vì cuộc sống là vô hồn
hư ảo
khi mất dần âm điẽu vần
thơ
tràn đầy trên trang giấy…
thần chết cười chợt
nói
Vì vật lộn đớn đau cho
cuộc sống
Để giử những vần thơ
Sao không chết cho giấc
mơ hiện hữu
Thôi ta đón anh về cõi
đẹp
gả run rẩy không..không
tôi không muốn chết
vì cái chết lạnh lùng
và vô nghĩa
Tôi muốn sống nguời ơi
tôi muốn sống
Nhưng ông ngã xuống
một ngày..bên quán
cafê
Và giẫy chết…
Đêm hư không dạo bước
với Tử thần
Bạn đồng hành cùng cái
chết u minh
Anh cảm thấy nhạt nhòa
hư ảo
Anh vẫn sống trong
lòng người ái mộ
Bản thảo kia dù nhàu
nát di rồi
vẫn có người tìm đọc
say sưa
Những giấc mơ một thơ
bạc mệnh
Và quả thật chỉ giấc
mơ là.. đáng kể
Ta nằm xuống
cho giấc mơ hiện hữu
Đêm nghẹn ngào chết lặng giửa hư vô
Mây Ngàn 05.August.2013
cảm xúc qua bài“ lí do để sống“cuả Nhã Thuyên
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen