Dieses Blog durchsuchen

Dienstag, 31. März 2015

Bruce Springsteen - I'm On Fire (Live@Human Rights 1988)


 
MN:Concert đầy ý nghĩa cuả Peter Gabriel Sting und Bruce Sprinsteen kêu gọi cho nhân quyền,quyền làm nguời mà nhiều nuớc  trên thế giới trong đó có Việt Nam với chủ nghĩa Cộng Sản Hà nội,với chế độ độc tài đãng trị tàn ác đang chà đạp mọi nguời dân ,bỏ tù hành hạ và đàn áp tàn nhẫn ho!

Tứ Diệu Đế





Bốn điều quan trọng ,chính y ếu trong kinh Phật gọi là Tứ Diệu Đế:

1. Vì tâm ta không nhận ra bản chất của nó, dù cho đời sống có nhiều niềm vui,nhưng cũng đầy phiền hận đau khổ. lão, bệnh, tử không thể tránh đuợc và làm ta buồn lo

2. Có nhiều lý do tại sao tâm ta không nhìn thấy bản chất thật của mình.

3Nếu ta nhận chân bản tính nhất như của tâm của mình, thì ta sẽ chứng  ngộ

4. Có nhiều cách  để tu luyện giúp ta đạt đuợc cái tâm  như nhất  vuợt qua khỏi mọi điều đau khổ trên cuộc đời nếu ta thành tâm uớc nguyện và tu luyện 


Vier Edlen Wahrheiten bilden den Kern seiner Lehre:

 1. Solange der Geist seine Natur nicht erkannt hat, gehört zum Leben zwar Freude, aber auch Leid. Zumindest Alter, Krankheit und Tod sind unvermeidbar und werden als unangenehm erlebt.

 2.Es gibt bestimmte Ursachen, warum der Geist seine wahre Natur nicht sieht.

 3.Jeder kann die Natur seines Geistes erkennen, also erleuchtet werden.

 4.Es gibt praktische Mittel, um das zu erreichen.

Samstag, 28. März 2015

Yêu

MN:  Yêu là..tìm thuơng đau !

                                            Yêu-Lệ Thu ca
                                   Yêu-sáng tác nhạc sỹ Văn Phụng





Yêu là lòng bâng khuâng
nhớ hay thương một chiều thu vương
gió êm đưa xào xạc tre thưa
lá rơi rơi, rơi tả tơi

Yêu là tình dâng cao
gió lao xao ngả hàng phi lau
phút ái ân đắm say tâm hồn
nhớ mãi đêm nào bên nhau

Thôi yêu dấu mà chi
ngày vui sẽ bỗng đôi lòng chia xa
hồn tàn hơi buốt giá
khi mùa xuân qua úa phai ngàn hoa

Nhớ thương bao nhiêu một người thân yêu
đã đi xa về miền hoang liêu
những trang thư là hành trang theo
cố nhân ơi giận hờn chi nhau

Yêu là thêm thương đau
với xót xa lệ tình khôn lau
biết nói sao những khi âu sầu
những khi uá nhầu tâm tư

Đài phát thanh và truyền hình Việt Nam Cọng Hòa phát thanh từ Sài Gòn ,thủ đô Việt Nam ,tiếp vận từ Bavaria Munich trên làn sóng G+ phát hình một chuơng trình về cố đô Việt Bài ca thơ cho Huế-Tập 2

MN: Tập 2- Hôm nay Đài phát hanh và truyền hình Việt Nam Cọng Hoà phát thanh từ Sài Gòn ,thủ đô Việt Nam ,tiếp vận từ Bavaria Munich trên làn sóng G+ phát hình một chuơng trình về cố đô Việt ,cố đô Huế cuả chúng mình cho các bạn !! :)

Đây Thôn Vĩ Dạ-Bích Thuận ngâm
                                     Lý giao duyên-Kim Loan ca
                                         Nhớ huế-hò mái nhì
                                        cố đô Huế-điệu cổ bản
                                    Nhớ Huế-Như 
 đại nội Huế
                                        Chùa Thiên Mụ
                                     đại nội Huế

Donnerstag, 26. März 2015

Đài phát hanh và truyền hình Việt Nam Cọng Hòa -phát thanh từ Sài Gòn ,thủ đô Việt Nam ,tiếp vận từ Bavaria Munich trên làn sóng G+

MN:H
Tập 1._ Hôm nay Đài phát hanh và truyền hình Việt Nam Cọng Hòa phát thanh từ Sài Gòn ,thủ đô Việt Nam ,tiếp vận từ Bavaria Munich trên làn sóng G+ phát hình một chuơng trình về cố đô Việt ,cố đô Huế cuả chúng mình cho các bạn !! :)
Huế cố đô thuơng yêu cuả đất Việt năm cạnh dòng sông Huơng thơ mộng ,với chùa Thiên mụ cổ kính  là biểu tuợng cuả một triều đại sáng chói cuả Việt Nam -Triều Nguyễn,dân Huế hiền hoà ,và rất nhiều nhà thơ nhà văn nổi tiếng,Huế rất đẹp ,có cửa Ngọ Môn cổ kính,có cầu Truờng Tiền ,chợ Đông Ba,có truờng Đồng Khánh và những nữ sinh áo tím...Đùng một phát vào đêm 30 tháng 12 và rạng ngày 1 tháng giêng năm Mậu thân 1968 một bọn man ri mọi rợ,đầu đội nó cối,tay xách AK ,tay xách dép râu lội rừng lội núi ,mắt trợn trừng như loài thú dữ man ri mọi rợ ,la hét như những kẻ khùng điên chạy một lèo từ Hà nội vượt sông Bến Hải nổ súng chém giết cho thõa lòng hung ác cuả bọn chúng ,lũ kinh tởm ăn thịt chó ..tiết canh gây thảm thuơng ,tànn phá thành phố cổ kính đẹp nhứt cuả Việt Nam,chúng giết không biết thuơng tâm,không còn lòng nhân đạo.. bao nhiêu là đống bào trẻ thơ vô tội ,biết bao nhiêu thanh niên thiếu nũ trong tuổi mộng mơ phải bỏ mình cho cái thuyết kỳ lạ ,man rợ cuả chúng ,và để lại cho hàng vạn thân nhân nỗi đau đớn không rời vì thân nhân họ bị chôn sống ,bị đánh bể đầu ! tiếng than lên đến trời xanh ! tuy nhiên Huế vẫn còn đó ,những bài ca thơ mộng ,dể thuơng vẫn trổi lên sau bao sóng gió kinh hoàng ...


       
                                           cửa Ngọ Môn

Lý Tuởng hay ngu ngốc

MN: đọc trong E-mail cuả bạn !
Lý Tuởng hay ngu ngốc!!



Alain Bảo (RFA) ( Kính tưởng niệm linh hồn anh họ Lê ngọc Minh GSTS Khoa học gia trường đại học Stuttgart West Germany )

Anh họ tôi du học qua Tây Đức, theo diện Quốc Gia Nghĩa Tử vào những năm cuối cùng trước khi Miền Nam thất thủ, khi dượng tôi bị ám sát ngay trước vòng đai Bộ Tổng Tham Mưu. 
Sau 75, đại gia đình bên ngoại tôi phần lớn bị kẹt lại và sống một cuộc đời lê lết, ngục tù của những kẻ được mang danh là con cháu Mỹ ngụy bơ thừa sữa cặn. 
Ngày anh họ tôi về thăm đại gia đình từ Tây Đức vào những năm rất sớm sau “giải phóng”, anh có một dáng vẻ thật khoa học, thật thà, với nước da trắng hồng và cặp mắt thật sáng của một người sống lâu năm tại xứ lạnh, khác hẳn với tôi, một thằng nhóc con đen đủi ốm nhom lòi xương, được hân hạnh sống dưới thiên đường xã hội chủ nghĩa và học tập dưới đỉnh cao trí tuệ trong thời gian tiểu học. 
Có lẽ vì ra nước ngoài du học quá lâu hay là vì quá yêu khoa học mà anh họ tôi thường rất ít biết về 2 từ “Cộng Sản”, một chủ nghĩa được sáng tạo ngay trên  đất nước Đức, nơi đã đào tạo anh thành một tiến sĩ khoa học gia. 
Chỉ vài năm sau, vì quá kinh hoàng trước cách đối xử và sinh sống của chế độ ưu việt xã hội chủ nghĩa, cả đại gia đình từng người một vượt biên, vượt biển và nhờ Trời Phật phù hộ, may mắn tất cả đều đến định cư rải rác các xứ sở tự do từ Châu Âu, Châu Úc, Mỹ và Canada. 
Cuôc đời lắm chuyện tréo cẳng ngỗng, khó ai mà lường được, vào những năm cuối thập niên 90, anh họ tôi lại quyết định về giảng dạy tại trường Đại Học Bách Khoa Sài Gòn, theo lời mời của nhà cầm quyền Hà Nội. 
Ngày đó cũng là ngày dì tôi khóc sướt mướt, và quyết định sẽ không liên lạc với “thằng con trời đánh” nhưng lại là người con hiếu thảo đã tảo tần gửi viện trợ về giúp đỡ gia đình dì tôi vào những năm còn sống tại Việt Nam, đã đi ngược lại ý muốn của dì. 
…Rồi thời gian cũng qua đi, vì bận lo mưu sinh, kiếm cơm manh áo tại xứ người, đại gia đình tôi dần dần quên lãng có một người anh em bạn dì hiện là giáo sư từ Tây Đức về giảng dạy tại Việt Nam. 
Những năm Las Vegas có Conference về computer và khoa học kỹ thuật, tôi lại gặp được anh họ tôi ngay tại thành phố nóng cháy và không bao giờ ngủ. 
Vì học chung ngành nên thường tôi có dịp được anh họ giảng dạy và trao đổi những dự án và phát minh về tin học cũng như toán học, mà anh đại diện cho Việt Nam trình bày tại những Conference này. 
Anh họ tôi thuê 1 căn nhà nhỏ tại Sài Gòn, và hàng ngày cắm cúi đạp xe lên trường giảng dạy, chiều tối về lại cơm rau cháo muối đạm bạc một mình đơn côi, như một người xa lạ sống ngay trên quê hương. 
Có lần trong dịp qua trường đại học ASU (Arizona State University) giảng dạy theo lời mời của Hoa Kỳ, tôi có vài lời khuyên anh hãy cẩn thận với thức ăn bên Việt Nam, vì dạo này tụi Tàu hay làm đồ giả, thức ăn độc hại pha chế và nhập cảng vào Việt Nam. 
Anh họ tôi cho biết, nhu cầu ăn uống của anh rất đơn giản, ngoài ra anh có đóng bảo hiểm sức khoẻ cho Trường Đại Học Bách Khoa – nếu có bệnh tình hay chuyện gì xảy ra thì cũng đỡ lo, vì anh hiện sống ở Việt Nam dù là công dân Đức. 
Cuối năm 2013-đầu năm 2014, được tin anh bị đau gan nặng, và tất cả tiền bảo hiểm sức khoẻ của anh đóng tại trường Đại Học Bách Khoa đều bị ban giám hiệu của trường này giựt và đem ăn xài nhậu nhẹt. 
Vì không về Đức thường xuyên để làm việc, cộng với số tiền khiêm nhường ít ỏi của nhà nước Cộng Sản, và anh đã trút hết tin tưởng vào số tiền bảo hiểm sức khoẻ khá lớn, mà anh họ tôi đã đóng cho trường và bị mái trường xã hội chủ nghĩa cướp một cách trắng trợn. Anh họ tôi hoàn toàn không có khả năng chi phí những khoản tiền khổng lồ 1200 dollars, cho mỗi lần chữa trị bằng phóng xạ. Gia đình dì tôi bên Mỹ phải gom góp và gửi về tất cả chi phí cho bệnh viện. 
Nhưng rồi cái gì đến cũng phải đến, vào cuối tháng 6 năm 2014, anh họ tôi trút hơi thở cuối cùng tại Việt Nam, không một người thân, không một họ hàng. 
Bệnh Viện đã quăng xác anh họ tôi vào nhà xác chờ gia đình dì tôi từ Mỹ về nhận, trường Bách Khoa (trên khu trường đua Phú Thọ cũ) thì im hơi giấu tiếng về hàng chục ngàn dollars chia chác từ tiền bảo hiểm sức khoẻ do anh tôi đóng hơn mười mấy năm. 
Mãi tới ngày mai 30 tháng 6 chủ nhật thì anh họ tôi mới được người thân cấp tốc bay về từ Mỹ nhận xác, xác anh họ tôi nằm trong bệnh viện cộng sản từ 21 tháng 6 đến chủ nhật 30 tháng 6, liệu có còn nguyên vẹn như lời hứa ướp xác của bệnh viện hay không ? 
Tôi viết bài này trong 1 trạng thái hỗn độn, vừa buồn, vừa giận, vừa trầm tư về cái chết quá trẻ của người anh họ khoa học gia hiền lành, thông minh đã đem tài năng giảng dạy cho sinh viên trường Bách Khoa, một ngôi trường đã nhẫn tâm ăn cướp tất cả tiền bảo hiểm sức khoẻ, và sau khi vắt chanh bỏ vỏ một tài năng lỗi lạc. 
Không biết rằng anh họ tôi bên kia thế giới có biết chăng, anh chính là người tha hương ngay trên một xứ sở tham nhũng, hối lộ, văn hoá thối nát dưới sự thống trị của một chế độ ươn hèn ngu dốt, tay sai cho ngoại bang ? hay anh chỉ là một nhà khoa học thuần túy, suốt đời chỉ biết đến những con số, dữ liệu máy tính, thuyết trình ? 
Dù sao đi nữa, xin cầu chúc linh hồn anh được an lạc nơi cõi bên kia! 
Kính tưởng niệm hương hồn người anh họ anh em bạn dì Lê Ngọc Minh – Giáo Sư Tiến Sỹ Khoa Học Gia trường Đại Học Stuttgart West Germany – Trường Đại Học Bách Khoa Sài Gòn ! 
Nam Mô Bồn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật !