Quê hương cuả tôi Dịu dàng cành cau Chiều chiều ra ngóng diều cao lơ lững chiều hè êm êm có hàng phương nở hoa đỏ thương thương ngày ngày đi học bạn bè dấu yêu ngờ đâu ngày đó khói lửa mịt mùng chìm trong biễn lửa bỏ xứ ra đi tôi mất quê hương mất nguời em nhỏ yêu dấu xa xưa vĩnh biềt bầu trời thuơng mến năm xưa thành nguời biệt xứ hướng vọng nơi xa nuớc mắt rưng rưng nhìn về quê cũ mơ nguời em xưa em giờ ra sao cho tôi gặp lại hình bóng năm xưa một lần trong đời cho tôi thăm hỏi bạn bè xưa cũ cây me bên đuờng hang dừa thân yêu bầu trời xưa cũ tha thiết mong chờ cho tôi gặp lại một ngày rồi thôi Mây Ngàn 28.05.13 kỹ niệm ngày buồn nhất đời tôi 30.04.1975
Nơi em ở có con sông Vàm Cỏ Chãy hiền hòa đem sức sống cho đời Có đồng lúa chín niềm hy vọng Giải sao ngâu lấp lánh trên cao Vàm cỏ ơi tên em nghe thương nhớ Bóng hình ai còn vọng mãi trong tôi Đã xa rồi từ dộ đó anh đi Như giọt sương còn đọng lại trên cành Vương vấn mãi quê hương anh bỏ lại Chiều êm ơi cho tôi nhắn gởi về cố đô yêu dấu những ngày xưa Vàm cỏ tây duyên dáng mỹ miều Như thầm gọi anh ơi về đi nhé Tuệ Minh một ngày hạ có mưa phùn gío bất miền Nam Đức 22.5.13
Tháng năm từ biệt tháng năm hồng nắng ấm chiều hè thôi nhớ mong thôi buồn xin giã biệt muà đông giã biệt tình em,rời yêu thương giã biệt bầu trời quê thơ mộng giã biệt không gian xa thiệt xa tháng năm yêu dấu tháng năm xanh hoàng hôn bao phủ mãnh quê nhà cơn gíó thoãng xin đừng chờ nữa không còn ánh mắt của mong chờ không còn vần điệu của mộng mơ gíó cuốn đi theo dấu vết phôi pha chiếc thuyền con xa dần rời bến đậu xa lắm rồi tầm mắt của yêu thương ánh trăng chia hai mãnh trời biền biệt không gian anh nắng vàng lên rạng rỡ trở lại rồi ánh mắt của yêu thương xin vĩnh biệt quê hương anh bỏ lại…
Mây Ngan@- Xuân Hạ 03.Mai.2013 ngẫu hứng theo bài “Frist of May” của Bee Gees,vì bài này âm điệu buồn va rất thơ mông
Tàu thị trấn lăn dài trên thân thể Dấu khổ đau,bất trắc để lại vết đường ray Thị trấn buồn chiều về khói nhạt Chiều tà dương mặt trời nhuốm máu Thịt da tôi dao động một ngày qua Thiêm thiếp ngủ cơn mơ dài không tưởng Bên kia sông núi đen và bóng tối Tôi đen hơn màu tối của than Những đêm đến rời xa tôi từ biệt Xóa mất rồi dấu hỏi xa xưa Tôi hao mòn trong quên lãng mộng mơ Dòng suối cạn khô niềm trống vắng Xác hoa buồn chết lạnh giữa hư vô Nằm hớ hênh như cơn mộng vô hồn Bài thơ đó niềm lặng im dẫy chết Tôi ớn lạnh toát mô hôi xúc động Nhớ nhung về dâng đầy ngực long lanh Mây Ngàn cuối hạ July 31.2013 cảm hứng theo bài “Dấu vết khoảng trống của Nhã Thuyên”