Dieses Blog durchsuchen

Donnerstag, 11. September 2014

Hát Cho Một Người Vừa Quỳ Xuống


MN: dọc E-mail cuả bạn
 MN chợt nghỉ sao có nhiều nguời  anh hùng  đang chịu đựng trong ngục tù đói khổ cuả bọn cộng sãn mà vẩn anh hùng cam chịu ! còn lũ nguời như K L lại phản bội quê huơng ??? họ không biết mùi đau nhục,đau khổ ,cuả quê huơng hay sao ??? ::((

Hát Cho Một Người Vừa Quỳ Xuống

Ai quỳ xuống sau một lần đã đến đây
Đã lưu vong với cộng đồng này
Đã nương thân dưới vòm trời này
Rồi quỳ xuống xin việt cộng về kiếm cơm
Khi hát ra Hà nội
Khi hát vô Sài gòn
Người ta bảo nghề ca kỹ
ca xướng vô loại như loài chim (t)hôi

Ai quỳ xuống cho hận thù vào lãng quên
Vác va li đi về một lèo
Chuyến bay đưa ai về Sài gòn
Rồi từ đó ra Hà nội hát mấy đêm
Như cánh chim vào lồng
Như trái tim bội tình
Sau một lần được cứu vớt
Những xấu xa này nói cũng như không

việt cộng còn đó ai biết không ai?
Cộng đồng còn đây ai nhớ không ai?
Cờ đỏ còn treo, Thành Hồ còn tên
Khi bóng ai như cánh chim sà xuống
Một lần nào đó ai đã ba hoa
Chỉ trở lại đây những sáng bao la
Người mình tự do, việt cộng chạy xa
Ôi tháng năm, cứ nói xong rồi cũng mò về

Ai quỳ xuống xin một lần về kiếm cơm
Đứa con tham đã tìm về nhà
Đất Ca li quay mặt thẹn thùng
Người thành phố trong một ngày đã nhắc tên
Mua vé xem bằng tiền
hút máu xương đồng bào
Xin cho một người vừa quỳ xuống
thấy bóng thiên đường (xhcn) cuối đời lưu vong



Tiền ngỡ sẽ trao nhau

Tiền ngỡ sẽ trao nhau
như người cố làm lì
Người ngỡ trả cho nhau
sao người vẫn chưa đưa
Ôi lúc xưa hợp đồng
mỗi show được vài triệu
Nhưng ngoài kia ế độ
cả hội trường đìu hiu

Tiền ngỡ đã chi ra
nhưng người vẫn còn đòi
Người ngỡ đã đi xa
nhưng người vẫn quanh đây
Những bước chân dồn dập
đã đi vào đòi tiền
Nghe từng câu hứa cuội
rớt vào lòng biển khơi

Khi danh ca chưa về
thì tiền như trút xuống
Khi Live show lên đầy
thì tiền quá mênh mông
Một người đòi thật cao
một người bảo còn lâu
Ðể tình cảm chìm sâu
ai nói câu cưới... đèo

Tiền ngỡ hốt vô mau
nhưng tiền vẫn còn nợ
Người ngỡ sẽ chen nhau
nhưng người đã không xem
Những ngón tay ngại ngùng
đã thu lại từng đồng
Như ngoài kia gió lộng
ghế từng hàng tênh hênh

Người ngỡ đã ra đi
nhưng người bỗng lại về
Người ngỡ chỉ đi khi
không còn có vi xi
Ôi trái tim phiền muộn
đã ham lợi một lần
Như bờ xa nước cạn
đã chìm vào bùn nhơ

Modern Time !


Vũ trụ và chúng ta-Tập 3-Năng luợng vô hình( Dark matter) và Hố đen(Black hole)



          Hình : Giải thiên hà cuả chúng ta trong đó có trái đất mà chúng ta đang sống chụp từ satellite bằng áng sáng bình thuờng (ánh mât trời)

                Hình chụp  giải ngân hà cuả chúng ta nhìn duới viễn vọng kính rất nhạy Hesse 2( nó nhìn đuợc tia gamma phát sóng , cho ta thấy đuờng màu vàng ở trung tâm cuả giải ngân hà là Hố đen(back hole),còn gọi là năng luợng vô hình (dark matter) !

Vũ trụ và chúng ta-Tập 3-Năng luợng vô hình(  Dark matter) và Hố đen(Black hole)
trong đoạn video này nhà Vật lý học về thiên thể cho chúng ta thấy giải ngân hà (our Galaxy) nhìn bằng mắt thuờng với ánh sáng bình thuờng màu canh đậm ,nhưng khi nhìn qua viểnh vọng kính Hess ,ta thấy nó có màu đỏ sậm do tia gamma tụ lại và ở trung tâm cuả giải ngân hà cuả chúng ta là một Hố đen(Black hole)trong hình màu vàng đậm ! khi có một Supernova tức là khi 2 vì sao đụng nhau và nổ tung ,truớc khi nó chết năng luơng rất là kinh khủng ,ta nhận biết nhờ những làn sóng mang năng luợng khổng lồ do tia gamam tạo ra ,sudó những năng luơng từ  2 vì sao bị tiêu huỷ sẻ biến thành Hố đen hay Lổ đen(Black hole) hố đen mang năng luơng lớn khủng khiếp và có thể nuốt tất cả vật chất ,hay bất cứ ngôi sao nào trong quỷ đạo cuả nó !!năng luợng mà chúng ta không thấy ,nguời ta đật tên là Năng luợng vô hình (Dark matter)nó chiếm 80% cuả giải ngân hà cuả chúng ta(our galaxy)! các nhà khoa học hy vọng nếu tìm ra những năng luợng vô hình này (dark matter) thì chúng ta sẻ khám phá đuợc bí mật cuả vũ trụ các bạn à :)

chú thích thêm cuả MN (vì trong phim này không nói đến):
Theo những bài nghiên cứu khoa học mới nhứt các chuyên gia thế giới họ cho biết có thể nhưng năng luợng vô hình này/dark matter) cũng như hố đen(black hole ) là yếu tố quan trong cho sự tồn tại cuả vũ trụ vì :nó tái tạo những vì sao mới sinh ra đời cũng như tạo cán cân thăng bằng cho từ truờng ,vì các ngôi sao ,hành tinh ở  gần trung tâm cuả thiên hà (galaxy) vận chuyển rất nhanh và hổn độn ,nếu không có những năng luợng vô hình (dark matter) (với từ tuờng điện tử to lớn cuả nó) để giử các hành tinh trong qủy đạo cuả nó,không thì  các ngôi sao ,hành tinh ,nó sẽ  đụng nhau khũng khiếp!!
thiệt kỳ diệu phải không các bạn !! :)
MN phỏng dịch theo tài liệu cuả đài truyền hình Pháp -Đức Arte

Vũ trụ và chúng ta Tập 2-Supernova !

hình 1 và2 :năng luợng khổng lồ do một Supernova-khi 2 vì sao đụng nhau và nổ truớc khi bị tiêu huỷ ( do viễn vọng kính Hess chụp đuợc )!!°
Vũ trụ và chúng ta Tập 2-Supernova !
Khi tia gamma bắn từ 10 cây số xuống trái dất chúng gồm nhiều phân tử chứa năng luơng rất lớn  khi đụng vô bầu khí quyển trá đất chúng biến ra thành một chùm tia (Pulse) màu xanh đậm nhưng rất yếu để nhìn thấy, nên họ đặt tại vùng thảo nguyên Namibia để quan sát,nhờ những viễn vọng kính đặt biệt;gọi là Viễn vọng kính Hess (đặt tên theo nhà thiên văn học nguời Áo (Autria) tên là Thomas Hess nguời ta quan sát một Pulsar ,Pulsar là tập hợp của  các tia gamma phát sóng do một trận nổ cuả một vì sao ,khi nó chết ,truớc khi bị tiêu huỷ ,ngôi sao ày phát ra năng luơng cực kỳ khổng lồ  bằng hàng tỷ năng luợng mặt trời cong lại còn gọi là supernova ,duới dạng tia gamma  và trong thời gian rất ngắn nhưng năng luơng phát sóng thiệt kinh khũng ! khi 2 vì sao đụng lẫn nhau(supernova) ,năng luợng và tia sáng phát ra rất kinh khũng 12 tỷ năm ánh sáng ,và các nhà khoa học nhờ đó để tìm  ngưồn gốc nguyên thuỷ cuả trái đất và vũ trụ mà ta đang sống !mổi ngày bất cứ lúc nào cũng có vụ nổ như thế trong vũ trụ ! thiệt kỳ diệu phải không các bạn !! :)
MN tạm dich theo tài liệu cuả đài truyền hình Pháp Đức ngày 9.9.14

Vũ trụ và chúng ta Phần 1


hình những tia sáng điện tử phát từ vũ trụ :  từ trái qua mặt:màu xanh là làn sóng điện cuà Radio ,ánh sáng thuờng,maù tím đỏ =tia tử ngoại ,màu tím=rayonX, màu xanh đậm sau cùng =tia gamma mang năng luợng rất lớn

MN: chuơng trình khoa học  cho các bạn ! Vũ trụ và chúng ta Phần 1
hôm nay MN coi đuợc một chuơng trinh rất hay về vũ trụ và  mà chúng ta đang sống và chúng ta tò mò khi nhìn lên một bầu trời đầy sao và thắc mắc ,không biết ngoài xa kia ở trên thiên hà các vì sao xa lạ có gì đặc biệt hông hơn là những gì trên trái đất mà chúng ta đang sống ! trong đoạn video này các nhà khoa học ,các chuyên gia về vũ trụ ,cắt nghĩa cho chúng ta những gì mà họ thấy !!
trong vùng thảo nguyen Namibia ,là nơi  mà khi ta quan sát lên bầu trời it khi bị tầm nhìn cản trở do nhà cao ốc hay bụi bặm náo nhiệt trong thành phố !
mỗi ngày trái đất chúng ta bị  nhiều phóng xạ điện tử  ,cũng như những tia sáng  phát sóng từ vũ trụ ,từ các vụ nổ trên các vì sao ,với tốc độ rất cao cả ngàn km trong một giây  và nhửng tia sáng  từ vũ trụ bắn ra bắn ra đó có nhiều loại khác nhau như: tia sóng cuả tần số như Radio ,rồi đến ánh sáng bình thuờng như ánh sáng mât tròi ,tia tử ngoại (RayonX) và đến tia gamma là tia phát sóng vô hình ,mắt thuờng không thể thấy  và rất độc hại cho cơ thể chúng ta ,vì chung mang năng luơng rất lớn và xuyên thủng vật chất !nhưng củng may bằu khí quyển cuả trái đất che chở cho chúng ta ,vì nó trung hoà mọi áng sáng ,nhửng tia sáng điện tử từ vũ trụ bắn nhằm trái dắt ,họ cho biết trên độ cao từ 5 cây số thì những tia phóng xa mạnh hơn nhiều lần trên mặt đất !!rất nhiều nhà khoa học vì thế họ qua Namibia ,một vùng quan sát thiên thể rất tốt vì  bầu trời để họ quan sát rất rõ ,họ làm nhiều trung tâm với những viễn vọng kính rất lớn đuờng kính từ  12 đến 18 mét và đặt tên mặt đất,gọi là viễn vọng kính Hess ( tên một nhà tihên văn học nguời Áo(Austria) tên là Thomas Hess đã tìm ra nguyên tắc cuả cái kính nhìn thiên thể này !
MN: tạm dịch theo tài liệu cuả Truyền hình Pháp Đức , và chia làm 4 tập vì phim dài để cống hiến cùng cho bạn đọc thân mến!
ps các bạn thích nguyên cứu về cái Viễn vọng kính này có thể theo dõi tài liệu duới đây cuả Bách khoa toàn thư (Wikipedia:
http://en.wikipedia.org/wiki/High_Energy_Stereoscopic_System

Sài Gòn ơi, em còn đó hay không !?


 MN: đọc thư E-mail cuả bạn Đ.K.Bản ,cám ơn bạn nha ! đúng là cách viết cách suy tư cuả tụi mình :)

Phạm Thiên Thu


 Anh thương yêu,

Sáng nay thức dậy trời còn tối, không gian thật tĩnh lặng, em chợt thèm một ly café sữa nóng, đi thật nhẹ ra bếp, vì không chỉ cả khu phố, mà ngay cả mọi người trong nhà vẫn còn an giấc điệp, cho dù trong phòng má vẫn có chút tiếng động rù rì của TV chưa tắt, lấy chiếc ly thủy tinh có quai và rót vào đó chút sữa tươi vừa đủ, bỏ vào microwave, nhấn 2 phút cho sữa thật nóng, cho vào một gói café ginseng, và nếm một chút bột café hơi đăng đắng trước khi trút hết cả gói vào trong ly sữa, cái thói quen thích uống café nóng bằng ly thủy tinh của em không sao bỏ được (người ta chỉ uống đá mới dùng ly thủy tinh mà thôi, nhưng em không sao uống nổi trong cái ly sứ trắng đến lạnh lùng, dù rằng nó có sang hay đẹp cỡ nào chăng nữa).

Đưa ly café lên môi, em chợt nhớ vô cùng những ly café sữa nóng với chiếc bánh croissant mỗi sáng thứ bảy ở La Pagode ngày xưa ghê đi. Em có thói quen uống Café sữa tươi từ những ngày xa xưa đó, thật ra café sữa ở La Pagode nhiều người chê vì kiểu pha của nó, một ly café và một ly sữa tươi được đưa ra cho khách tự pha với mấy viên đường để riêng ngoài đĩa. Người VN thích uống café filtre với sữa đặc vì nó đậm đà hơn, nhưng em lại thích phong cách của La Pagode, và vì em thích uống thật nóng nên phải nhờ làm nóng lại sau khi pha chung café với sữa.

Anh thương yêu,

Chắc anh đang tự hỏi tại sao em lại nhắc đến La Pagode phải không, nó đâu còn nữa, chỉ còn lại chút ký ức trong lòng người Sài Gòn phải không anh.                         

Anh có biết là khi em tình cờ đi ngang qua góc đường Tự Do, em đã thấy mắt mình cay thật cay khi mình không còn được nhìn thấy hình ảnh thân yêu cũ của La Pagode, Xuân Thu, Passage Eden, bánh Givral, và cả bà cụ bán bún riêu ốc, giò heo ở mặt sau của thương xá (nhìn qua rạp Rex).


Em nhớ vô cùng những buổi trưa rời giảng đường Văn Khoa hay từ bên đại học Khoa Học ra La Pagode, bỏ những đồng xu vào máy và nhắm mắt lại, hít mùi thơm của Croissant mới ra lò và nghe France Gall, Silvie Vartan, Francoise Hardy hay Christophe , Adamo hát những bài nhạc Pháp mà mình yêu thích… Nhớ những buổi chiều rủ nhau vào hẻm Casino ăn bánh tôm chiên hay chả giò. Nhớ góc đường Pasteur với gỏi khô bò, bánh ướt nóng, bò bía, mì Hào Huê và ly nước mía Viễn Đông hay ly Café Liegoise ở quán kem Lan Phương. Nhớ cả đĩa chateubriand và ly cam vắt sang trọng của Cafeteria Rex mà lúc đó ít có cô cậu sinh viên nào dám bước chân vào vì e ngại căn bệnh “viêm màng túi” của thời học trò. Nhớ cả món hoành thánh của quán mì Kỳ Ký ở đường Võ Di Nguy (Sài Gòn), hoành thánh gói thịt bằm trộn cua biển ngon ơi là ngon, không biết anh còn nhớ không ??? Còn món bánh ngọt hay pâté chaud của Givral thì làm sao mà chê vào đâu được phải không anh ? À, anh còn nhớ món cà pháo dòn rụm ăn với canh cua rau đay, và cá chép chiên dòn của quán cơm Bà Cả Đọi chứ (em nghe nói bây giờ quán cơm Đồng Nhân gì gì đó là gốc của quán Bà Cả Đọi, nhưng  em nghĩ là nói xạo để câu khách mà thôi, làm sao mà có được cái không khí của bữa cơm ngồi trên phản gỗ trải chiếu cùng nhau hít hà vì canh nóng với ớt cay được chứ), cả cái hẻm phía bên kia đường Nguyễn Huệ, sao mà món bún thịt nướng hấp dẫn thế không biết, giờ này ngồi đây mà em vẫn như hít được mùi thơm của thịt nạc dăm và thịt ba chỉ đang nhỏ mỡ xèo xèo xuống than hồng và món củ cải, carot chua chua ngọt ngọt với ớt bằm cay cay khiến người  ta rỏ rãi nước miếng.

Trời ơi, cái Sài Gòn đó chắc chỉ còn sống riêng trong lòng em mà thôi, có còn đâu những hình ảnh cũ, cả con đường Gia Long xưa với hai hàng me trĩu quả, cùng những câu thơ anh Hải chép cho em, bài thơ anh ấy vừa sáng tác

Hôn rách mặt mà sao còn nghi ngại
Nhớ điên đầu sao cứ sợ chia tan
Mỗi lòng người một lý lẽ bất an
Mỗi cuộc chết có một hình thức khác
Mỗi đắm đuối có một mầm gian ác
Mỗi đời tình có một thú chia ly
Chiều nắng âm thầm chào biệt lũ lá me
Lá me nhỏ như nụ cười hai đứa, nhỏ
Tình cũng khó theo thời cơm áo khó
Ta dìu nhau đi dưới bóng nợ nần
Em bắt đầu thấy ân hận chưa em
Vì lỡ nói thương anh, cái thằng quanh năm túng thiếu
Ân hận có thì hãy nên ráng chịu
Hãy xem như cảnh ngộ đã lâu ngày
Như địa cầu không thể ngược vòng quay
Như Phật, Chúa phải gay go trước giờ lên ngôi Phật Chúa
Tình cũng khó theo thời cơm áo khó
Nên mới yêu mà cư xử rất vợ chồng
Rất thật tình khi lựa quán bình dân
Khi nói thẳng anh gọi café đen bởi hụt tiền uống café đá
…   …   …
(Hai hàng me ở đường Gia Long của Nguyễn Tất Nhiên)

Rồi không chỉ có vậy, Sài Gòn còn bao nhiêu là niềm nhớ trong chúng ta. Rạp Ciné Vĩnh Lợi (mà chỉ dám đi khi có đông bạn bè hay chí ít là đi với anh khi chúng ta bị hụt những bộ film chiếu ở Rex), cùng với quán bánh ngọt Thanh Bạch với nhiều món bánh hấp dẫn ở kế bên… Rồi cả rạp Ciné Lê Lợi ở đường Lê Thánh Tôn của chúng mình vào những hôm nghỉ giữa giờ học, buổi trưa chui vào đó tránh cái nóng nắng của Sài Gòn, sau đó ra đường Nguyễn An Ninh cạnh chợ Bến Thành để ăn bánh canh cua giò heo gánh, kế bến xe lam đi về Thủ Đức, uống thêm ly chanh muối của xe nước đặt trước khách sạn Mỹ Xuyên và dĩ nhiên là lên xe Lam về nhà sau khi đã thỏa mãn cái bao tử… Ý, chút xíu nữa thì lại quên xe bột chiên ở góc ngã sáu Phù Đổng Thiên Vương nữa chứ, bột chiên được đánh dẹp xuống và trút lên hai quả trứng gà và nắm hành lá xanh cùng với đu đủ sống bào sợi, tương ớt và ớt bằm đỏ au cùng với mùi mỡ chiên bánh thơm lừng thật khiến người ta không thể không nuốt nước miếng phải không anh.



Sài Gòn còn có Café Brodard của anh nữa chứ, không nhắc thì anh lại “kiện cáo” em cho mà coi. Đã thế thì lại phải nhắc luôn nhà sách Khai Trí mà không tuần nào em lại không ghé qua ít nhất một lần, rồi nhà hàng Thanh Thế, nơi hẹn hò của giới văn nghệ sĩ Sài Gòn, mà hồi đó em và lũ bạn thỉnh thoảng ghé vào vì muốn nhìn mặt ca sĩ nào mình yêu thích coi thử “khuôn mặt thật ở ngoài đời ” thế nào, nhất là buổi trưa thì sẽ thấy ở đó nhiều khuôn mặt nghệ sĩ mà mình yêu thich lẫn không ưa, cũng chẳng vì đâu.

Ôi, còn bao nhiêu thứ phải nhớ của Sài Gòn nữa đây anh ??? Quán thạch chè Hiển Khánh ở gần rạp Casino Đa Kao cùng xe bò viên, với cơm thố trước rạp ciné đó anh có nhớ không, bây giờ hình như chỉ còn quán thạch chè Hiển Khánh gần chợ Bàn Cờ  hay Vườn Chuối gì đó, hôm trước anh có hứa chở em tới đó ăn chè mà chưa thực hiện được, cho nợ đó nghen bạn hiền… Còn cả phở Quyền ở Phú Nhuận, phở Dậu ở hẻm 288 Công Lý, được mệnh danh là Phở Nguyễn Cao Kỳ (vì hồi đó ông “Râu Kẽm” này thường hay ăn ở đó) nhưng sao bây giờ em không còn nghe được cái vị ngon ngày xưa ở hai nơi này nữa, có lẽ bây giờ quán có hơi khang trang hơn nên cũng lạ lẫm hơn và ăn cũng không nghe ngon như ngày xưa, vì thế em cũng chẳng muốn nhớ hai địa điểm này nữa…

Anh thương yêu,

Mấy hôm nay tự dưng buồn quá đỗi, lúc nào em cũng có cái cảm giác cô đơn, trống vắng thế nào ấy, chẳng sao hiểu nổi, và dĩ nhiên là em muốn khóc vô cùng, có phải đó là dấu hiệu của tuổi già, và của một căn bệnh nào đó sắp xuất hiện hay không nữa, nhưng… hình như em cũng lờ mờ nhận ra một chút xáo trộn trong em là do tin tức về một Sài Gòn xưa của em đang hấp hối, chuẩn bị cho những khối béton cao tầng hiện đại nhưng quá ư xa lạ ngự trị ở những nơi chốn quen thuộc của Sài Gòn xưa. Crystal Palace chết đi em không có gì buồn tiếc dù ngày xưa có rất nhiều lần em cùng anh và lũ bạn ăn kem ở đó.

Nhưng với thương xá Tax bây giờ thì lại khác, khu vực quanh đó còn kéo theo bao nhiêu kỷ niệm của chúng mình, những lần tha thẩn từ Passage Eden qua công trường Lam Sơn, đi vòng quanh bồn phun nước, đứng trước tượng Thủy Quân Lục Chiến chụp hình và ngắm nghía thành phố, ngắm dòng người và xe cộ chạy quanh, nhìn tòa nhà Quốc Hội, rồi nắm tay nhau tung tăng vào thương xá Tax, leo lên chiếc thang cuốn đi lên rồi lại chạy qua thang đi xuống, giống như Phúc Thiên bây giờ mỗi khi đi vào Macy hay vào mall nào có thang cuốn cũng kéo em đi lên rồi đi xuống tới mấy lần mới chịu thôi. Em nhớ hôm anh đi bay về, ghé vào Văn Khoa đón em và chúng mình vào Pôle Nord ăn kem, ly kem có chút xíu, chẳng lẽ em lại đòi ăn thêm vài ly (vì em rất thích ăn kem mà), thế nên lần sau em nhất định không thèm ăn kem ở Pôle Nord nữa, ở Hội Việt Mỹ VAA kem còn ngon hơn và rẻ hơn nhiều, một ly kem ở Pôle Nord là em ăn được tới ba ly ở VAA (mà ở đây kem làm bằng nguyên liệu của Mỹ nên béo lắm, chả thế mà anh cứ nói em tròn như Babylac).

Beschreibung: https://3c.gmx.net/mail/client/mailbody/tmai1392868ee0eb17fb/true;jsessionid=ED326CBEA4CF4AD8EF557B81DA776F8C-n1.bs06b

Thương xá Tax không chỉ với riêng em, mà còn với biết bao người sống ở Sài Gòn hay chỉ một lần dừng chân ghé thăm cũng không thể nào quên bởi tuổi đời của nó, và cũng bởi những mặt hàng được bày bán ở đó. Hàng mua ở Tax tự nó đã có một chút giá trị khác với hàng mua ở những nơi khác.

Nghe nói tháng mười này Tax sẽ bị xóa tên trên bản đồ Sài Gòn. Em bỗng dưng nghe lòng ngậm ngùi như thể đang nhìn thấy một người thân yêu của mình vừa bị bác sĩ kêu án tử vì căn bệnh ung thư ở giai đoạn cuối, sự sống chỉ đếm thoi thóp từng ngày, thậm chí từng giờ… Và em lại không được gặp mặt người thân yêu này lần cuối, em cứ tưởng tượng những nhát búa đập vào bờ tường của thương xá mà nghe lòng đau nhói, em quên, chắc đâu cần đập làm gì cho mệt công tốn sức anh nhỉ, kéo sập xuống và cho xe tới ủi là xong đời lão già Tax hơn trăm tuổi này rồi.  

Không dưng trong đầu em cứ vang vang câu hát

Sài Gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời
Sài gòn ơi, tôi đã hết thời gian tuyệt vời
Giờ còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi
…   ...   ...
(Sài Gòn Ơi Vĩnh Biệt – Nam Lộc)

Quả thật bây giờ Sài Gòn chỉ còn trong kỷ niệm, chỉ còn trong ký ức của Người Sài Gòn cũ, phải thế không anh ???

Buồn và buồn quá đi thôi… !


Phạm Thiên Thu