Dieses Blog durchsuchen

Samstag, 31. Mai 2014

Freitag, 30. Mai 2014

Bà Angela Merkel cũng đanh đá


 cám ơn Bản đã gởi E-mail cho !

Bà Angela Merkel  cũng đanh đá

Bà Agela Merkel là Thủ tướng của nước Đức, cách đây không lâu lúc Tập Cẩm Bình qua thăm nước Đức thì bà Merkel có tặng cho ông TCB một món quà lưu niệm đó là tấm bản đồ cổ của nước Trung Hoa, lúc đó không có in quần đảo Hàng Sa, Trường Sa và cũng không có Tây Tạng, Tân Cương, ...... Lúc về trở lại Trung Quốc Tập Cẩm Bình xem lại tấm bản đồ cổ thì quê ơi là quê.

Bà A.Merkel này thâm thúy vô cùng, tặng qùa đúng như ý dân Việt Nam mong muốn. Hahaha.

Thân chuyển đến các bạn bài thơ châm biếm.




CHỊ NÓI CHO CHÚ BIẾT
Chị đây hơn tuổi chú
Thủ tướng mấy nhiệm kì
Dân Đức bầu cho chị
Còn chú, đảng bầu hi.
Chị nói cho mà biết
Đừng đực mặt thế kia
Đừng giả câm giả điếc
Chơi bẩn, chú nhất nhì.

Chú một vừa hai phải
Đừng ức hiếp láng giềng
Hàng xóm của nhà chú
Xem đi, có ai thương?

Từ Nhật, Hàn, Ấn Độ
Mianma, Việt Nam
Chú thò mũi vào tất
Vừa cướp vừa la làng

Đừng hòng qua mặt chị
Chú bày trò khoan dầu
Hơn ai hết chú biết
Còn lâu mới có màu.

Chú biết vùng biển ấy
Vừa sâu lại bão nhiều
Vốn bỏ ra một chục
Thu về vài đồng bèo.

Dầu, chú chơi đòn gió
Cái mà chú muốn là
Ép Việt Nam thế yếu
Bắt họ thần phục mà.

Bởi thế chị nói thật
Chú hơi bị ngu si
Chú đẩy Việt Nam chạy
Theo Mỹ như Nhật, Phi

Thế là chuốc lấy hoạ
Cả cửa ngõ Biển Đông
Đều bạn của Mỹ cả
Chú thành nằm trong chuồng.

Đừng chủ quan mãi nhé
Đừng khinh thường họ nghèo
Tung hết lực ra đánh
Thế nhà để ai coi?

Khôn hồn chơi cho đẹp
"Bốn tốt" để yên lành
"Mười sáu chữ" họ giữ
Với họ, vẫn hoà bình.

Đài Loan, hỏi bố chú
Hơn sáu mươi năm rồi
Từ hồi chú chưa đẻ
Trung quốc dám sờ đuôi?

Mon amie en rose-Hồng ơi! nguời bạn dấu yêu



Mon amie en rose
On n’est bien de choses
Et mon amie en rose
Me l’a dit ce matin
A l’aurore ,je suis nee
Baptisee de rosee
Je me suis epanouie
Heureuse et amourese
Au rayon du soleil
Me suis fermee la nuit
Me suis reveille vieilli
Poutant j’etais tres belle
Ouis j’etais la plus belle
Des fleures de ton jardin
On est bien de choses
Et mon amie la rose…1
L’a dit ce martin
Vois le dieu qui m’a fait
M’a fait courber la tete
Et je sens que je tombe
Mon coeur est presque nue
J‘ai la pied dans la tombe
Deja je ne suis plus
Tu m’admirais que hier
Et je serais poussiere
Pour toujours demain
On est bien peu de choses
Et mon amie la rose
Est mort ce matin
La lune cette nuit
A veille mon amie,moi en reve
J’ai vu,eblouissante et nu
Son ame qui dansait
Bien –au dela du nu
Et qui me souriait
Croit ce lui qui peut croire
Moi j’ai besoin d’espoir…

Hồng ơi! nguời bạn dấu yêu
Hôm nay trời rất đẹp
hồng đã thì thầm với tôi..
em sinh ra lúc mặt trời vừa lên
nguời em ấp ủ huơng hoa hồng
Em sinh ra và nở nhụy!
Yêu đuơng và hạnh phúc
Trong nắng sớm ban mai
Em đẹp vô ngần
 trong vuờn cuả anh
Nhưng đêm đến
Đêm đã khép kín đời em
Em rũ xuống già nua
Anh có thấy không
Trời đã làm cho em như thế
Em rủ xuống
buớc chân ngã dần
trong nấm mồ chôn kín
Em không còn là..gi nữa…
Tim em lạnh lùng
Em đã thành tro bụi
Vĩnh viễn anh có biết ..
Ngày mai sẽ không còn Em
B ông hồng dấu yêu
đã chết đêm..nay!
Trăng đêm nay..
Em mơ..giấc mơ
em tuyệt vọng
Hồn em lên cao dần..
trong khoãng trống vô tận..
Niềm tin nào cho em..
để em hy vọng ..
trong lúc trống trãi
hiu quạnh này
Bạn tôi ơi…
Bông hồng cuả anh..
Mây Ngàn tạm dịch 30.Mai.14  một ngày buồn.trống vắng
Ps: tranh trên cuả HS Claude de Monet

Donnerstag, 29. Mai 2014

Đối thọai Trên Mạng




 May Ngan
tụi hèn nhác !!khôn nhà dại chợ!!chỉ giỏi ăn hiếp cuớp bóc dân mình thuí!trong đời tui tui chưa thấy ai hèn hạ như tuị cs hà nội!!còn đâu hùng khí cuả Hưng Đạo Đại Vuơng ,cuả Nguyển Thái Học ,cuả Quang Trung  cuả Nguyễn Tri Phương ...mảnh đất thuơng yêu giàu có cuả cha ông bao mồ hôi nuớc mắt mà tui nó đem bán ,triều cống cho Tàu phù ráo trọi!!!

Truyền hình vệ tinh VOA Asia 29/5/2014


VietNam94538
18:45
Còn tụi cọng sản nắm quyền thì Việt Nam sẽ không bao giờ mạnh và sẽ không theo kịp những nền văn minh khác. Tụi nó không biết xử dụng nhân tài, hoặc những người giỏi sợ tụi nó cho nên không giúp được gì cho nước cả. Việt Nam phải có tự do thật sự người ta mới dám đem tài năng của mình giúp cho đất nước. 

May Ngan

bạn nói đúng đó! vì nếu nuớc văn minh dân chù thì ..cái đãng ăn cuớp,hủ lậu đó đâu còn lý do để tồn tại !!!vì thế tụi nó rất sợ tư do dân chủ, thân chào bạn !



19:40
bạn biết câu tục ngữ cuả miền nam hông !! xứ mù(không có tự do dân chủ) thì thằng chột (cs Hà Nội) mới làm vua mà !!(nghèo đói và ngu dốt là miếng đất sinh sống ,sự tồn tại cuả chúng(đức Đạt Lai Lạt Ma có nói như thế )








·

Hạt cát



Hạt cát

Tôi hạt cát nhỏ nhoi trong bờ cát
Bước độc hành trên sa mạc cô liêu
Gió thổi xua tan những áng mây chiều
Hồn tê dại khi hình hài vùi lấp
Mải miết đi trên nẻo đời tấp nập
Biết tìm ai trong một cõi hư vô
Mặc dòng đời ,đem mưa gió, sóng xô
Khối tình câm chôn sâu vào ảo mộng



L.N 29.05.14 16.24 pm

MN: tranh cuả HS Nguyễn công Tâm USA

Mittwoch, 28. Mai 2014

Khung trời thơ mộng (The beautiful Sky)



 Khung trời thơ mộng (The beautiful Sky)

Cho anh gởi khung trời thơ mộng
Có ánh bình minh giọt sang bên thềm
Có anh mây chiều nhè nhẹ lên cao
Có con song nhỏ êm đềm thời thơ ấu
Tà áo tráng bay bay chiều gió lộng
Mái tóc huyền trên gò má em thuơng
Gởi cho em chiều êm dịu mát
Nắng hạ ơi vẫn quyến rủ tự bao giờ
Cành phuợng hồng đỏ rực một chiều mơ
Mái tóc thề thóang nhẹ chút hương yêu
Nghiêng nghiêng tà áo thẹn thùng bờ vai
Cho ai ngơ ngẫn quên đi lối về
Gởi cho em khung trời thơ mộng
Cho anh về hội ngộ với nguời xưa
Mây Ngàn 08Jan.2012

Nhớ Sài Gòn Năm xưa - LỆ THỦY | Các Bài Hát Tân Cổ Chọn Lọc Hay Nhất Của NSND


https://www.youtube.com/watch?v=qByDxvSHzDY

Montag, 26. Mai 2014

Hich Tướng Sỹ -Hưng Đạo Đại Vuơng!


Hich Tướng Sỹ -Hưng Đạo Đại Vuơng!
 Ta thường nghe: Kỷ Tín đem thân chết thay, cứu thoát cho vua Cao Đế; chìa lưng đỡ ngọn dáo, che chở cho vua Chiêu Vương; Dự Nhượng nuốt than để báo thù cho chủ; Thân Khoát chặt tay mong cứu nạn cho nước; Kinh Đức một chức quan nhỏ mà liều mình cứu vua Thái Tông thoát khỏi vòng vây của Thế Sung; Cảo Khanh là bề tôi xa, dám mắng Lộc Sơn, quyết không mắc mưu kẻ nghịch tặc. Ngày xưa, các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì nước, đời nào mà chẳng có? Giả thử các bậc đó cứ khư khư giữ thói «nhi nữ thường tình», đến phải chết già ở xó cửa, sao có thể lưu danh sử sách, cùng với trời đất muôn đời bất hủ!
Các ngươi vốn dòng võ tướng, không hiểu văn nghĩa, nghe những chuyện xưa, nửa tin, nửa ngờ. Thôi, những chuyện xưa, ta chẳng nói đến nửa. Nay ta chỉ kể chuyện đời Tống, Nguyên mới đây: Vương Công Kiên là người thế nào? Tỳ tướng của ông là Nguyễn Văn Lập là người thế nào? Mà giữ thành Điểu Ngư nhỏ bằng cái đấu, đường đường chống với quân Mông-Kha đông hàng trăm vạn, khiến cho nhân dân Tống đến nay còn đội ơn sâu! Cốt Đãi Ngột Lang là người thế nào? Tỳ tướng của ông là Xích Tu Tư là người thế nào? Dám xông pha vào chỗ lam chướng xa xôi ngàn dặm, đánh bại quân Nam Chiếu trong vài tuần, khiến cho quân tướng đời Nguyên, đến nay còn lưu tiếng tốt!
Huống nữa, ta cùng các ngươi, sinh nhằm thời loạn lạc, lớn lên gặp buổi gian nan, nhìn thấy lũ giặc đi lại nghênh ngang ngoài đường, uốn lưỡi cú diều mà xỉ mắng triều đình, đem thân dê chó mà bắt nạt tể phụ; ỷ thế Hốt Tất Liệt mà đòi ngọc lụa, để thỏa lòng tham không cùng; mượn danh hiệu Vận Nam vương để thu vàng bạc, vơ vét hết của khó có hạn. Thật khác nào như đem thịt mà nuôi hổ đói, tránh sao khỏi tai vạ về sau?
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm quên ngủ, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ căm tức chưa xẻ thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, cũng nguyện xin làm.
Các ngươi ở cùng ta coi giữ binh quyền cũng đã lâu ngày, thiếu áo mặc ta cho áo, thiếu cơm ăn ta cho cơm, quan nhỏ thì ta thăng chức, lương ít ta cấp thêm bổng lộc, lúc di chuyển ta cho thuyền, đi bộ ta cấp cho ngựa, khi xông pha trận mạc, sống chết bên nhau; những lúc khao thưởng thì cùng nhau nói cười vui vẻ. Cách cư xử so với Vương Công Kiện, Cốt Đãi Ngột Lang ngày trước nào có kém gì?
Nay các ngươi thấy chủ bị nhục mà không biết lo, nhìn quốc sĩ mà không biết thẹn. Làm tướng một nước, phải hầu quân giặc mà không biết tức, nghe nhạc thái thường để thết tiệc sứ mà không biết căm. Hoặc lấy việc chọi gà làm vui đùa, hoặc lấy việc đánh bạc làm tiêu khiển, hoặc vui thú vườn ruộng, hoặc quyến luyến vợ con, hoặc chỉ nghĩ kế sinh nhai tư lợi mà quên việc nước, hoặc ham săn bắn mà quên việc binh, hoặc thích rượu ngon, hoặc mê tiếng hát. Nếu có giặc Mông Thát tràn sang, thì cựa gà không thể đâm thủng áo giáp của giặc; mẹo cờ bạc không thể dùng làm mưu lược nhà binh; dẫu rằng ruộng lắm vườn nhiều, tấm thân quí ngàn vàng khôn chuộc; vả lại vợ bịu con đìu, việc quân cơ trăm sự ích chi; tiền của tuy nhiều không thể mua được đầu giặc; chó săn khỏe, không đuổi được quân thù; chén rượu ngon không thể làm cho giặc say chết; tiếng hát hay, không thể làm cho giặc điếc tai. Lúc bấy giờ, ta cùng các ngươi sẽ bị bắt, đau xót biết chừng nào! Chẳng những thái ấp của ta không còn, mà bổng lộc các ngươi cũng mất; chẳng những gia quyến của ta bị đuổi, mà vợ con các ngươi cũng nguy khốn; chẳng những xã tắc tổ tông ta bị giày xéo, mà mồ mả cha mẹ các ngươi cũng bị phát quật; chẳng những thân ta kiếp này bị nhục, mà đến trăm năm sau, tiếng dơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà đến gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang tiếng là tướng bại trận. Lúc ấy, các ngươi dẫu muốn vui chơi phỏng có được không?
Ta bảo thật các ngươi: phải cẩn thận ngừa sự nguy hại như «châm mồi lửa trong đống củi», nên lấy điều tự răn như «kiêng canh nóng mà thổi rau nguội». Các ngươi hãy huấn luyện quân sĩ, tập dượt cung tên, khiến cho người người giỏi như Bàng Mông, nhà nhà đều là Hậu Nghệ, có thể bêu đầu Hốt Tất Liệt ở cửa Khuyết, làm rữa thịt Vân Nam Vương ở chốn Cảo Nhai. Như vậy, chẳng những thái ấp của ta mãi mãi vững bền, mà bổng lộc các ngươi cũng đời đời hưởng thụ; chẳng những gia quyến của ta được êm ấm gối chăn, mà vợ con các ngươi cũng được trăm năm sống xum họp hòa vui; chẳng những tông miếu của ta được muôn đời tế lễ, mà tổ tông các ngưoi cũng được quanh năm thờ cúng; chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí, mà đến các ngươi, trăm năm về sau tiếng thơm lưu truyền; chẳng những danh hiệu ta không bị mai một, mà đến tên họ các ngươi cũng lưu truyền sử sách. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn vui vẻ phỏng có được không ?
Nay ta chọn lấy binh pháp của các danh gia, soạn làm một quyển, gọi là BINH THƯ YẾU LƯỢC. Các ngươi hãy chuyên chú luyện tập theo sách này, vâng lời ta dạy, thì mới phải đạo thần tử, bằng khi bỏ sách này, trái lời dạy bảo của ta, suốt đời sẽ là kẻ nghịch thù.
Vì sao vậy? Bởi giặc Nguyên với ta là kẻ thù không đội trời chung, các ngươi cứ điềm nhiên, không biết rửa nhục, không lo trừ hiểm họa, không biết dạy quân sĩ; chẳng khác nào quay mũi giáo mà quy hàng, giơ tay không mà chịu thua giặc, nếu như sau trận Bình Lỗ mà ta phải tiếng xấu muôn đời thì còn mắt mũi nào đứng trong trời đất nữa!
Ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ lòng ta».
 MN: theo tài liệu cuả Blog" Những Sự Thật"
http://nhungsuthat.blogspot.de/2013/06/hich-tuong-si-hung-ao-ai-vuong.html  
MN: mong vong linh cuả ngài về giúp wê huơng Việt Nam chống giữ ,wê cha,đất tổ chống lại Tàu cộng và lũ việt gian bán nuớc Cộng sãn Hà nội!!

Vãn thượng tướng quốc công Hưng Đạo đại vương


 Văn thư lưu trữ mở Wikisource


Vãn thượng tướng quốc công Hưng Đạo đại vương - 輓上將國公興道大王
của Phạm Ngũ Lão
Nguyên văn chữ Hán Phiên âm Hán Việt Dịch nghĩa
長樂鐘聲遞一槌,
秋風蕭颯不勝悲。
九重明鑑今亡矣,
萬里長城孰壞之。
雨暗長江空淚血,
雲低複道銷愁眉。
仰觀奎藻詞非溢,
魚水情深見詠詩。
Trường Lạc chung thanh đệ nhất chùy,
Thu phong tiêu táp bất thắng bi.
Cửu trùng minh giám kim vong hĩ,
Vạn lý trường thành thục hoại chi.
Vũ ám trường giang không lệ huyết,
Vân đê phức đạo tiêu sầu my.
Ngưỡng quan khuê tảo từ phi dật,
Ngư thuỷ tình thâm kiến vịnh thi.
Tiếng chuông cung Trường Lạc một hồi vang lên,
Gió thu hiu hắt, đau thương khôn xiết.
Tấm gương sáng của cửu trùng nay đã mất rồi,
Bức trường thành vạn dặm ai làm cho sụp đổ?
Mưa phủ kín sông dài, luống tuôn lệ máu,
Mây sa xuống đường sạn đạo nhíu hàng my sầu.
Ngước xem văn chương lời lời cô đúc,
Tình sâu cá nước đã hiện ra ở lời thơ vịnh.

Thể loại:
Thơ Việt Nam
Thất ngôn bát cú  · 

Hưng Đạo Đại Vương - Trần Quốc Tuấn


Đại Việt Sữ Ký Tòan Thư
Thân thế và sự nghiệp của Hưng Đạo Đại Vương - Trần Quốc Tuấn
Trần Hưng Đạo (1232? - 1300), còn được gọi là Hưng Đạo Vương, tên thật là Trần Quốc Tuấn; là nhà chính trị, nhà quân sự kiệt xuất, và là nhà văn Việt Nam thời Trần.

Thân thế
Trần Hưng Đạo là con trai An Sinh vương Trần Liễu, gọi vua Trần Thái Tông bằng chú ruột [2], và Công chúa Thụy Bà (chị ruột của vua Trần Thái Tông, và là cô ruột Trần Quốc Tuấn) là mẹ nuôi của ông [3]. Nguyên quán ông ở xã Tiến Đức, Hưng Hà, Thái Bình).
Ông là người có “dung mạo khôi ngô, thông minh hơn người”, và nhờ “được những người tài giỏi đến giảng dạy” mà ông sớm trở thành người “đọc thông hiểu rộng, có tài văn võ” [4].
[sửa]Ba lần chống quân Nguyên Mông
Trần Hưng Đạo trở thành võ quan nhà Trần lúc nào không rõ, chỉ biết vào tháng Chín (âm lịch) năm Đinh Tỵ (1257), ông giữ quyền “tiết chế” để chuẩn bị chống lại cuộc xâm lược của quân Nguyên Mông. Sách Đại Việt sử ký toàn thư chép: "Tháng 9 (1257), (Trần Thái Tông) xuống chiếu, lệnh (cho) tả hữu tướng quân đem quân thủy bộ ra ngăn giữ biên giới (phía Bắc) theo sự tiết chế của (Trần) Quốc Tuấn" [5].
Sau khi đánh lui được quân Nguyên Mông lần đầu (1258), tháng Mười (âm lịch) năm 1283, để chuẩn bị kháng chiến lần hai (1285), Trần Hưng Đạo được vua Trần Nhân Tông phong làm Quốc công Tiết chế thống lĩnh các lực lượng quân sự. Tháng Tám (âm lịch) năm sau (1284), ông cho duyệt quân ở bến Đông Bộ Đầu (gần dốc Hàng Than, Hà Nội ngày nay), đọc bài "Hịch tướng sĩ" nổi tiếng, rồi chia quân đóng giữ nơi hiểm yếu.
Đầu năm 1285, tức 27 năm sau, quân Nguyên Mông lại ào ạt tiến công vào phía bắc và vùng Thanh Hóa-Nghệ An. Để bảo toàn lực lượng và thực hiện kế "thanh dã" (vườn không nhà trống), Trần Hưng Đạo ra lệnh rút quân. Quân xâm lược vào Thăng Long rồi tiến xuống Thiên Trường (vùng Nam Định) đuổi theo vua Trần. Vua Trần Thánh Tông lo ngại, vờ hỏi ông xem có nên hàng không. Ông khảng khái trả lời "Bệ hạ chém đầu tôi rồi hãy hàng" [6]. Tháng 5 (dương lịch) năm ấy (1285), ông vạch kế hoạch tổng phản công. Chỉ sau một tháng chiến đấu quyết liệt với các trận Hàm Tử, Chương Dương, Tây Kết, Vạn Kiếp,...quân dân nhà Trần đã đánh tan đội quân Nguyên Mông, giải phóng đất nước.
Cuối năm 1287, nhà Nguyên xâm lược lần thứ ba. Trần Nhân Tông hỏi: "Năm nay đánh giặc thế nào?". Trần Hưng Đạo đáp: "Năm nay thế giặc nhàn". Khi đoàn thuyền lương đối phương bị tiêu diệt ở Vân Đồn, chủ tướng là Hoàng tử Thoát Hoan phải rút lui, ông bố trí lực lượng mai phục ở cửa sông Bạch Đằng trực tiếp tổ chức chiến trường tiêu diệt toàn bộ binh thuyền của Ô Mã Nhi vào tháng Tư (âm lịch) năm Mậu Tý (1288). Thoát Hoan nghe tin đội quân thủy đã vỡ tan rồi, liền dẫn tàn quân tháo chạy về nước, dọc đường bị quân Việt đón đánh khiến "quân sĩ mười phần, tổn hại mất 5, 8 phần". Thoát Hoan phải chui vào ống đồng để trốn chạy về nước.[7].
[sửa]Lui về Vạn Kiếp rồi qua đời
Tháng Tư (âm lịch) năm Kỷ Sửu (1289), luận công đánh đuổi quân Nguyên Mông, Trần Hưng Đạo được phong tước Hưng Đạo đại vương. Sau đó, ông lui về ở Vạn Kiếp, là nơi ông được phong ấp (nay thuộc xã Hưng Đạo, thị xã Chí Linh, tỉnh Hải Dương). Nhân dân lúc bấy giờ kính trọng ông, lập đền thờ sống (sinh từ) ông ở Vạn Kiếp. Tại đền có bài văn bia của vua Trần Thánh Tông, ví ông với Thượng phụ (tức Khương Tử Nha)[8]
Tháng Sáu (âm lịch) năm Canh Tý (1300), ông lâm bệnh, được vua Trần Anh Tông tới thăm và hỏi về kế sách chống ngăn “giặc phương Bắc”. Chữa mãi không khỏi bệnh, ông mất ngày 20 tháng Tám (âm lịch) năm ấy, thọ khoảng 70 tuổi.
Khi sắp mất, Trần Hưng Đạo dặn các con rằng: "Ta chết thì phải hỏa táng, lấy vật tròn đựng xương, bí mật chôn trong vườn An Lạc, rồi san đất và trồng cây như cũ, để người đời không biết chỗ nào, lại phải làm sao cho mau mục"[9]
Nghe tin Trần Hưng Đạo mất, triều đình nhà Trần phong tặng ông là "Thái sư Thượng Phụ Quốc công Nhân Vũ Hưng Đạo Đại Vương". Ông được nhân dân cả nước tôn vinh là "Đức Thánh Trần" và lập đền thờ ở nhiều nơi, song nổi tiếng hơn cả là Đền Kiếp Bạc ở xã Hưng Đạo (Chí Linh, Hải Dương). Đây là nơi ông lập căn cứ, tích trữ lương thực, huấn luyện quân sĩ trong các cuộc kháng chiến chống quân Nguyên Mông.  ·
MN viết theo ký ức hồi còn đi hoc;
Mông cổ một bộ tộc rất thiện chiến vua nỗi tiếng cuả họ là Thành Cát Tư Hãn(Ghingis Khan = lớn như Đại Duơng ) đã thu phục các bộ tộc Mông cổ khác và trở nên hùng mạnh ,thủ đô cuả họ là Karakorum ,từng chiếm nhiều tĩnh nuớc Tàu (Trung Hoa thời đó! ho cỡi ngưa không cần yên cuơng và vừa cỡi ngựa vừa bắng tên rất nhanh !chiến thuật cuả họ là một mặt công thành và một mặt khác dùng lực luợng thứ hai mai phục đánh quân cứu viện cuả địch! ho cởi ngựa rất giỏi và lúc nào cũng có luơng khô mang theo nên có thể đi chinh phục rất xa ! 
 Năm 1209 Thành Cát Tư Hãn tụ tập 100000 quân vuợt vạn lý truờng thành đánh nhà Chinh cuả Tàu đến tĩnh Sang dông và bao vây Bắc Kinh
Phiá Tây thì ông ta đánh chiếm Ba Tư (Persien
năm 1912 Thành cát Tư Hãn đánh tới Âu châu chiếm đóng Nga Sô ,lấy hết vùng Trung Á và phá thành cuả Hungarie (Hung gia Lợi) chỉ trong vài hôm! 
chỉ có hai nuớc mà họ không chinh phục đuợc là Việt Nam và Nhật Bãn! Nhật bãn nhờ sóng thần (kamikase)nên thũy binh ,tàu bè cuả Mông cổ bị hư hại nặng nên họ phải rút về !!
Họ nỗi tiếng tàn bạo ,di tới đâu ai mà không đầu hàng thì giết hết kể cả đàn bà trẻ con!!