Dieses Blog durchsuchen

Mittwoch, 25. Juni 2014

Hoàng Hậu cuả Việt Nam -Đối thoại với các bạn trên Internet


                Nam Phương Hoàng Hậu -Hoàng Hậu cuả cuả VN !

15:53



là Hoàng Hậu cuả Triều Nguyễn VN với bao đời gian khổ tạo dựng VN cho đến mũi Cà Mau!! chỉ có bọn cs hànội ,tôi đoài cuả Ngoại bang mới hèn hạ tuớc đoạt công lao cuả Triều Nguyễn mà thui!!

21:27



Dân miền nam khi xưa được học sử là, Vua Quang Trung có công đánh đuồi giặc Tàu, Chúa Nguyễn Hoàng có công mở mang bờ cõi.
Nhưng cộng sản đem chuyện Nguyễn Ánh hợp tác với Pháp để bêu rêu, bài bác luôn tất cả công lao xây dựng của Triều Nguyễn Tộc.
Cũng như VNCH hợp tác với Pháp Mỹ để học hỏi khoa học kỹ thuật của Tây phương thì bị Việt cộng cho là Chính thể VNCH đi.theo ngoại bang.
Bây giờ thấy đó, CSVN cũng theo ngoại bang là Tàu Nga, bắc hàn cộng sản, và Cu Ba cộng sản. toàn thứ đầu trôm đuôi cuớp, bây giờ bị chính thứ đuôi cướp đầu trộm cướp.

Khi bị Nga bỏ rời, Tàu bách hại, csvn phải xin Mỹ trở lại, kêu gọi VNCH giúp đỡ, nhưng không bao giờ chúng chịu bỏ chế độ đầu trôm đuôi cướp của chúng.

21:42

cám ơn bạn về một đoạn cuả lich sữ ,tuy nhiên theo tui nghĩ lich sử do một số nhà viết sữ ,không ít thì nhiều ho có thiên vị mọt phần nào ,có nghiã là nếu một học giã miền bắc thì chắc chắn họ sẽ o thích triều Nguyễn dĩ nhiên !! thành ra khi muốn phát xét một sự thiệt nhứt là sữ học đòi hỏi người viết không đc thiên vị và hoàn toàn khách quan!! theo ý tui và theo suy luận cuả tui chúng ta không thể phủ nhận công lao cuả các bật cha ông ,cuả triều Nguyễn đã đóng góp lớn lao cho đất nc Việt Nam !! dĩ nhiên nhân vô thập toàn!! bạn thữ nghĩ nếu ai xa lạ vô tuớc đoạt nhà cuả bạn thì bạn sẽ làm gì ?? hỏi tức trả lời vậy !! vua Gia Long bị anh em Nguyễn Huệ và Nguyễn Lữ cuớp đoạt cơ đồ đó là một dữ kiện có thiệt( It s fact) nên các nhà sữ học không nên quyết đoán như vậy !! tui thấy o đúng !!mà mình phải hoàn toàn đứng trên sự kiện đã xãy ra để viết sữ bạn à !!dĩ nhiên tui không phũ nhận công lao cuả vua Quang Trung  có công đánh đuỗi nhà Thanh

21:44

ngoài ra vua Thành Thái cũng như vua Duy Tân đã mưu đồ chống pháp tham gia Cần Vuơng phục quốc thì bạn nghĩ thế nào?? cao cả gấp ngàn lần,còn hơn bọn côn đồ du đãng bán nc hồ chí minh  và đồng bọn đãng cuớp cuả chúng !!tui không nghĩ vua Gia long hợp tác với Pháp mà ông chỉ muốn trang bị quâ sự cho hiên đại hoá thui vì lúc đó đã qua một kỹ nguyên mới không như đời Nguyễn Hoàng ,lúc đó Pháp đã có ý định thôn tính VN,nên ông phải thuơng lưọng vơi chúng bạn biết sữ cuả Nhật Bãn ,vua Hirohito (Minh Trị Thiên hòang )cuảNhật Bãn không (một vị vua đc dân tộc Nhật bản ái mộ và vi vua sáng chói trong triều đại cuả Nhật, vì nhờ canh tân nên nc Nhật trở nên hùng mạnh)?!! lúc tàu chiến Mỹ bắn vô Kyoto(cố đô cuả Nhật Bãn) ,lúc đó vua Nhật mới chịu hợp tác và giao thuơng với Mỹ(USA) chắc tụi vc cũng cho vua Nhật này là bán nuớc  !! như mấy nhà sữ liệu vn đã ghi??!!ngoài ra còn đỡ hơn tên nguyễn tất thành việt gian  qua tàu xin viện trợ vũ khí để giết lại đồng bào anh em !!!

22:03

một dữ kiện thứ 2: bọn cs hà nội rất ganh ghét miền nam nên bất cứ điều gì thuộc miền nam chúng đều gạt bõ ,vua chúa, tên đuờng các vị anh hùng miền nam...nhưng rùi tụi nó sau gần 40 năm có hơn ai đâu bán wê huơng bán dân tộc,dân thì cho đi làm cu li đĩ điếm khắp nơi (tàu,đại hàn )!! sít lũ khốn nạn!! nói theo giọng bác ...một lũ vô liêm sỹ !!

22:13



+May Ngan Khi cộng sản VN sụp đổ, ta phải:
--khôi phục lại danh đự cho VNCH và Quân Lực VNCH.
-Trả lại tên tuổi của tiền nhân có công xây dựng và đóng góp cho miền nam như Triều Nguyễn Hoàng, trường Trung Học Petrus Ký, Trường nữ Gia Long.
-Những nhà văn trong nhóm trong Tự Lực Văn Đoàn
-Nhóm Văn Nhân Giai Phầm của miền Bắc
và nhiều nữa

22:18

đồng ý với bạn hoàn toàn !! tui rất thương mến nhà Nguyễn vì đó là tổ tiên mình đã gây dựng sáng lâp  cho nuớc Việt mình ! mình là con cháu ,ăn quả nhớ kẽ trồng cây đâu như bọn không mồ không mã thờ đạo tà ma ,giếtcả cha me như thằng  gì tui wên tên bí thư đãng cs hà nội,như cs hà nội đuợc !! cám ơn bạn !!

22:25

Thằng Phạm Tuyên, Việt cộng giết cha nó là học giả Phạm Quỳnh, mà nó vẫn sáng tác nhạc ba xu ca tụng cộng sản và Hồ.
Thằng Trường Chinh đem cha mẹ ra đấu tố để lập công. Còn nũa đó
Phải đem tên tuổi những thằng/con Việt cộng để thế hệ sau biêt.

22:28

à tui nhớ rùi tên truờng chinh !!  còn pham tuyên tui mới biết wa bạn !!
thân

Kommentar hinzufügen...

ĐỐI THOẠI VỚI CÁC BẠN TRÊN INTERNET


ĐỐI THOẠI VỚI CÁC BẠN TRÊN INTERNET

 
sau bài bình luận cuả cô Song Chi mà Mn đã phổ biến để các bạn theo dõi

Tram Nguyen
09:37

Xin bổ túc thêm cho tác giả Song Chi:
Song Chi quên nhắc đến
Chiến tranh biên giới lần thứ hai.
Cộng sản VN không dám loan tin về một cuộc chiến biên giới lần thứ hai xảy ra tại tỉnh Hà Tuyên. Đến khi thua trận, núi Lão Sơn bị chiếm đóng, CSVN im luôn, rồi âm thầm ký Hiệp Định Biên Giới nhìn nhận chủ quyền của Trung Cộng trên ngọn núi này.

Những trận đánh lớn xảy ra tại Lão Sơn và những ngọn núi lân cận được ghi nhận vào các ngày:

Ngày 12 tháng 7, 1984
Ngày 20, 21 tháng 12, 1984
Ngày 15 tháng 1, 1985
Ngày 8 tháng 03, 1985
Mgày 9-20 tháng 07, 1985
Ngày 23 tháng 09, 1985
Ngày 28 tháng 01, 1986
Ngày 19 tháng 10, 1986
Ngày 6 tháng 01, 1987
Ngày 23 tháng 04, 1987

Trong trận chiến vào năm 1984, quân đội Trung Cộng được trang bị vũ khí tối tân hơn với loại súng 81, và mỗi người lính được trang bị áo giáp. Đặt biệt nhất là việc xử dụng hệ thống radar mua của Hoa Kỳ.

Nhằm dò tìm địa điểm xuất phát của pháo binh địch để bắn trả.. Hệ thống radar này chính xác đến độ chỉ cần pháo binh CSVN bắn phát đầu tiên, vài giây đồng hồ sau, Radar cho biết tọa độ của viên đạn được bắn ra. Biết được tọa độ của CSVN, pháo binh của Trung Cộng chỉ cần không đầy 3 phút để bắn trả lại. Kết quả là pháo binh của CSVN bị đánh tan ngay từ những phút đầu tiên của trận đánh.

...Nhà cầm quyền CSVN đã giấu nhẹm việc này mãi cho đến đến ngày hôm nay nếu không có sự việc tiết lộ từ phía Trung Cộng qua tác phẩm “Dữ Kiện Bí Mật Của Chiến Tranh Trung-Việt” (Secret Records of Sino-Vietnamese War) của ba tác giả Jin Hui, Zhang Hui Sheng và Zhang Wei Ming vừa mới được dịch sang tiếng Anh. Chính qua tác phẩm này trận chiến xảy ra tại "Núi Đất" mới được tiết lộ cho thế giới biết.
 · 

12:14


 Cám ơn bạn Tram nguyen đã ghi thêm cho đầy đủ tin tức !! :)

12:32



tại sao hoa kỳ lại bánvũ khí tối tân cho tàu cộng ?? để chúng đàn áp một nc hiền làn lành như Tibet?? It s not fair !!

12:42



+May Ngan Lúc đó Mỹ và Tàu cộng hợp tác làm ăn thị trường, Tàu cộng đem lợi  ích cho Mỹ, chứ VN có gì đâu cho Mỹ, lúc đó Trung cộng chưa phát triển vũ khí mạnh như sau này và lúc đó Mỹ muốn Nga Tàu tách ra nên trao một món vũ khí đó để lấy lòng.

Bây giờ Mỹ thấy mình sai khi giúp Tàu. Nhưng dầu sao Mỹ cũng còn mạnh, Mỹ còn NATO mà.
 

12:48

Hi
theo tui nghĩ wa nhiều kinh nghiệnm đau thuơng với họ(usa) ho nhẹ dạ và nông cạn wá chừng !! đó là lýdo chính yếu mà họ mắc phải !! khi đối đầu với lũ quỹ tinh ma CS! như vụ giết Tỗng thống Ngô đình Diêm do tên cia Cabot Lodge... và sau cùng vụ bán VN do tên Henry Kissinger phãn bội  đi đêm với Trung cộng để mong thoát khỏi vủng lầy năm 1972 khi nhận hòa đàm với hà nội! họ thú nhận sau đó nhưng o bao giờ học ,bài  học sai lầm trầm trọng đó !!

13:01



dù tổng thống Ngô đình Diệm có sai lầm trong trong đối nội đi nữa ..thì cũng để người lãnh đạo sống vì 2 lý do thứ thất là vô nhân đạo khi cư xữ như dzây ,thứ 2 phải để Tổng thống Ngô Dịnh Dệm sống để nguời đó có thể sửa đổi sai lầm vì ..sau đó toàn là lũ vô tài bất tuớng  tham nhũng và tư lợí  và tranh dành chánh tri ,phân hóa và chia rẽ lên lãnh đạo! đó là bài học cho tụi mình !!
thân

13:07



Bài học tốt thì ít ai học, bởi vậy cú viết ra để cảnh tỉnh moị người thôi. Uổng thiệt, mình mất một vị lãnh đạo vừa anh minh vừa hiền đức. Phải luôn nhắc nhở thế hệ sau như vậy.
 · 

13:13


bạn nói đúng tui sống trong thời đó nhưng còn nhỏ và chúng kiến mọi điều mà mình o thể làm gì đưọc cho wê huơng !! đau khổ thiệt !! tui nghĩ dân tộc Vn đều nghĩ đến như bạn thui!! bây giờ sa vô tay tui qũy mới thấy !!!và tui thấy obiết rõ lắm bên Mỹ họ cũng đang sa lầy không nhìn lại bài học đó !! tui o rõ lắm có lẽ bạn rành hơn tui,họ cũng chia rẽ nghi ngờ ,phân hóa như xưa?? mình phải đoàn kết hy sinh cho nhau cho dân tộc ,theo ý  tui bạn à !!

13:23


+May Ngan Đúng đó bạn, bên Mỹ này tại California về sau này cộng đồng người Việt rối như hẹ, một phần tính tình người Việt mình ưa nổi tiếng, một phần VC tụi nó về sau này không biết sao chúng giàu kinh khủng, chúng bỏ tiền ;mua chuộc các cơ quan truyền thông lớn thì dụ như  Người Việt và Trung Tâm Thúy Nga... Coi như truyền thông California VC nắm hết đó. ghê lắm, chúng làm nội bộ đá nhau kịch liệt. Chỉ mong VC ở VN sụp đổ thì bên này VC nằm vùng bớt phá hoại và mua chuộc hội đoàn.
13:26

theo tui nghĩ đó là căn bịnh cuả mình1! mình phải học lại dân Nhật về tính đoàn kết ,đừng nghi kỵ sẵn sàng hy sinh quyền lợi riêng tư  thì mới có nguời tài giõi đứng ra lãnh đạo cứu nguy đất nuớc trong giai đoạn wan trọng này !!
thân
 · 

13:33

ở Đức cũng thế thui tụi nó trà trộn làm xáo trộn gây nghi kỵ  như bạn đã biết :)!! tụi nó buôn lậu ma túy thuốc lá rẽ tiền nhập từ Vn  với 2 mục đích phá hoại kinh tế Đức đồng thời bôi lọ nguời tỵ nạn !!một công 2 việc mà !!những tụi mình (dân tỵ nạn) o có đông như bên Mỹ !! ít hơn tụi nó !!bọn báo chí Đức cũng ngu dốt như  USa ! thui!!đâu phải là dất nc wê huơng cuả họ nên họ ít màng đến !!quyền lợi ,giao thuơng buôn bán với Tàu cộng trên hết bọn cs nắm đuợxc nhuợc điểm này cuả USA và Âu châu bài học Tây Tạng!!! 
 · 

13:45

Su háo danh cung chỉ là nhất thời / VÌ ke háo danh thường đa số là bât tài ko bao giờ co su hoạt động nào đó hữu ích chung cho cộng đồng xã hội, dân tộc, thường là ích kỷ hơn cả. Chạy theo đồng tiền ban re luong tri con người, phản bội, làm sao dám nghĩ đến dân tộc quê hương
13:48



cám ơn bạn về ý kiến! mình nên tránh  và học lỗi lầm để sửa đổi truớc khi wá muộn!!
thân

13:56


Nhưng cái mà cộng sãn không có,cũng may theo tui nghĩ là tính văn minh dân chủ,tự do ,suy tư .tôn trong nhân bãn ,con nguời (tôn trọng mình và ngưòi khác,vị tha dù đi dến đâu,dù thế kỹ nào di nữa là linh hồn cuả lũ súc vật đó nó hông có ! tụi nó ở Đức nãy như những thây ma không đầu(zombi) thui!! chỉ biết ăn uống ,dành giựt,cuớp bóc ăn trôm,nói láo,chém giết  ,.ăn nói như một bầy du đãng thất học,sống như loài thú (nhiều khi còn ngu hơn vì loài thú thành thực hơn tụi nó) còn óc não thì nô lệ cho  giáo điều ngu xuẫn  của chúng ,bị nhồi sọ từ khi sinh ra đời nên hết thuốc chữa rùi !!đúng ra tui không đủ tiếng nguyền rũ cho xứng với cái ngu cuả chúng mong các bạn giúp dở !!:)
thân
 · 
Kommentar hinzufügen...

Gỡi gió cho mây ngàn bay !!


Một cái tát tai cho một chế độ ngu xuẫn ,dối gạt dân





Song Chi

Sau ngày 30 tháng Tư, 1975, người dân miền Bắc nói chung và những đảng viên cộng sản nói riêng lần đầu tiên bước chân vào Sài Gòn và miền Nam, mới vỡ ra một sự thật, đó là cuộc sống dưới chế độ Việt Nam Cộng Hòa ở miền Nam khá hơn chế độ XHCN ở miền Bắc về rất nhiều mặt.

Kinh tế là cái đập vào mắt mọi người ngay lập tức và dễ nhìn ra nhất khi so sánh từ bộ mặt các đô thị cho tới nông thôn hai miền, thu nhập, mức sống của người dân, số lượng, chất lượng, sự phong phú của các chủng loại sản phẩm, hàng hóa trong đời sống hàng ngày, rồi tổng sản lượng quốc gia, vị trí nền kinh tế của mỗi miền so với các nước trong khu vực…

Đến chất lượng của nền giáo dục, y tế, thành tựu về văn hóa nghệ thuật xét trên tiêu chí tự do sáng tác, sự đa dạng, phong phú trong các tác phẩm. Quan trọng hơn là một môi trường sống tự do dân chủ được thể hiện từ tự do báo chí, lập hội, lập đảng, biểu tình phản đối Mỹ và chính quyền Sài Gòn, tự do tiếp nhận thông tin …

Trí thức miền Bắc nhận ra sự khác biệt này khi tiếp xúc với kho báo chí, sách vở, tư liệu, dịch
thuật mênh mông đa chiều của chế độ miền Nam. Trong lúc miền Bắc chỉ được đọc/nghe/xem báo chí quốc doanh của nhà nước, tư liệu dịch thuật thì chỉ từ Liên Xô và các nước XHCN anh em, ai lén lút nghe đài BBC có thể bị tù ngay thì ở miền Nam báo đài, sách vở các nước từ nhiều nguồn khác nhau, kể cả tư tưởng của Mác của Mao…được in ấn, lưu hành rộng rãi.

Phóng viên nước ngoài được tự do sục sạo khắp nơi, tác nghiệp đưa tin và phải nói thật, chính sự tự do này cũng là con dao hai lưỡi đối với chế độ VNCH trong khi phải đương đầu với cái loa tuyên truyền một chiều phát hết cỡ của truyền thông báo chí cộng sản. Nhưng tự do dân chủ thì phải như vậy.

Trước đó, người dân miền Bắc luôn được nghe đảng và nhà nước tuyên truyền rằng cuộc sống của đồng bào miền Nam vô cùng khốn khổ vì bị Mỹ ngụy kìm kẹp, đồng bào miền Nam đang rên siết dưới gót giày ngoại xâm, phải hy sinh tất cả để giải phóng miền Nam…

Trước thực tế rành rành sau đất nước thống nhất, những “cái loa” của đảng lại tìm cách ngụy biện rằng đó chỉ là phồn vinh giả tạo, miền Nam giàu là do Mỹ viện trợ, chứ còn đời sống xã hội thì thối nát, toàn đĩ điếm, xì ke, tham nhũng…

Mặc dù vậy, trong lòng nhiều người, chắc chắn niềm tin vào đảng, vào nhà nước cộng sản đã giảm sút khá nhiều, thậm chí có những người thực sự thức tỉnh vì nhận ra mình, cha ông mình đã bị lừa.

Theo thời gian, những giá trị của VNCH đã từ từ, lặng lẽ hoặc công khai được phục hồi. Từ việc chuyển đổi mô hình từ kinh tế quốc doanh, tập trung quan liêu bao cấp sang kinh tế thị trường dù vẫn còn cái đuôi “định hướng xã hội chủ nghĩa”, bỏ ngăn sông cấm chợ, bỏ các mô hình làm chủ tập thể như hợp tác xã, nông trường…trở lại với tư nhân, tư hữu.

Từ việc một số lượng không nhỏ sách của miền Nam trước năm 1975 được cho in ấn, tái xuất bản, một số lượng lớn các ca khúc của miền Nam được phổ biến, trình diễn công khai (cần phải nói thêm rằng âm nhạc miền Nam chưa bao giờ hoàn toàn chết trong suốt 40 năm qua, ngay cả trong thời kỳ đầu khi bị lên án là đồi trụy, phản động…thì người dân vẫn lén lút nghe).

Trong đời sống hàng ngày nhiều thứ cũng dần dần xuất hiện trở lại. Chẳng hạn, việc cho phép cô giáo tiểu học, trung học rồi đến nữ sinh trung học lại được mặc áo dài, trang phục công sở nam mặc veston thắt cravate đi giày, nữ ăn mặc đẹp, lịch sự thay vì cung cách xuề xòa một thời được đề cao.

Trong các cơ quan công sở hành chính thay vì gọi “sếp”, gọi cấp trên là anh Hai, Chị Ba, chú Tư…thân mật theo kiểu gia đình đã trở lại thành ông/bà lịch sự.

Những từ ngữ trong giao dịch công sở, giấy tờ hành chính, trong giáo dục, bằng cấp, đời sống…một thời cứ Việt hóa một cách thô thiển như “xưởng đẻ”, chiến sĩ gái, bài nói (diễn văn), các bạn nghe đài (quý thính giả), hát đôi (song ca), hát tốp hoặc tốp ca (hợp ca)…từ từ “đổi mới thành cũ”, kể cả CMND cũng trở lại là thẻ căn cước…

Nhưng cái án nặng nề nhất mà chế độ VNCH bị đảng và nhà nước cộng sản “đóng đinh” bao năm là một chế độ ngụy quyền, tay sai bán nước, đã hằn thành nếp nghĩ trong đầu óc bao thế hệ người Việt sinh ra và lớn lên ở miền Bắc trước đây cũng như người dân cả nước thời hậu chiến.

Đối với những người dân lặng lẽ tìm cách mở mắt cho mình qua báo chí tư liệu “lề trái” trong và ngoài nước, từ lâu đã nhận ra nhiều sự thật phía sau “hào quang” chiến thắng và tính chính danh, chính nghĩa của đảng cộng sản trong cả hai cuộc chiến tranh với Pháp, Mỹ, sự thật về mối quan hệ Việt-Trung trong suốt bao nhiêu năm…

Thật ra, thông qua đường lối chính trị ngoại giao cho tới cách hành xử của phần lớn các thế hệ lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản, người dân VN cũng như thế giới không khó khăn gì để nhận ra đảng cộng sản hèn hạ, bạc nhược trước Trung Cộng như thế nào, thật sự là một cái đảng bán nước ra sao. Nhưng muốn thuyết phục tất cả những ai còn mơ hồ, hoặc vẫn còn chút niềm tin vào nhà cầm quyền VN thì phải có bằng chứng giấy trắng mực đen.

Và dần dần những bằng chứng đó đã bị lộ ra, từ chính “bạn vàng” Trung Quốc. Từ công hàm năm 1958 của ông Phạm Văn Đồng, bản đồ, sách giáo khoa do nước VNDCCH phát hành công nhận Trường Sa-Hoàng Sa là của Trung Quốc… được chính Trung Cộng đính kèm làm bằng khi kiện VN ra trước Liên Hiệp Quốc ngày 9 tháng Sáu vừa qua.

Nhưng đó chỉ là một phần rất nhỏ. Đừng quên trong suốt bao nhiêu năm qua, giữa hai đảng, hai nhà nước Việt-Trung đã có bao nhiêu bản ký kết, hiệp ước trong bí mật, rồi nào Hiệp định biên giới trên đất liền giữa Việt Nam-Trung Quốc 1999, Hiệp định phân định Vịnh Bắc bộ tháng 12 năm 2000, Hội nghị Thành Đô 1990…

Không ai biết được hai bên đã ký kết thỏa thuận những gì, chỉ biết Ải Nam Quan, một nửa thác Bản Giốc, hàng trăm kilomet vuông dọc biên giới phía Bắc, hàng ngàn hải lý vuông lãnh hải thuộc vịnh Bắc Bộ…trở thành của Trung Cộng, do chính đảng và nhà nước cộng sản VN tự tay dâng cho giặc. Chưa kể một phần Trường Sa và nhiều địa điểm bị Trung Cộng cưỡng chiếm qua các cuộc chiến tranh biên giới Việt-Trung 1979, trận Gạc Ma 1988…

Và bây giờ, điều chua chát là nhà cầm quyền VN phải viện dẫn đến thực tế Hoàng Sa lúc bấy giờ đang thuộc quyền quản lý của chính quyền VNCH, bị Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm từ năm 1974, để “chạy tội” cho công hàm 1958, hay những “Tấm bia chủ quyền thời VNCH trở thành di tích quốc gia” (Báo Thanh Niên)…

Và bây giờ, trước lòng tham vô đáy, sự hung hăng ngang ngược của Trung Cộng, nhiều nước ở khu vực Đông Á và Đông Nam Á đều mong muốn được là đồng minh của Hoa Kỳ để chống lại Trung Quốc, kể cả VN, vẫn luôn tự hào đã đánh đuổi “đế quốc Mỹ xâm lược”.

Ai sai lầm, ai bán nước, câu trả lời đã quá rõ ràng. Chưa kể, nếu nói là một chế độ tay sai, đánh thuê, thì chính đảng cộng sản VN còn tự hào thừa nhận “ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc”, chính đảng cộng sản cũng phải dựa vào lương thực, quân tranh quân dụng, tiền bạc, vũ khí, đạn dược, cố vấn, kể cả con người…của các nước XHCN anh em để có thể đánh Mỹ và VNCH.

Như thế là sau 39 năm, cái tiếng oan trong lịch sử “một chế độ tay sai, đánh thuê, bán nước” của chế độ VNCH đã được gột rửa, đối với những ai hiểu biết.

39 năm lâu hay là mau? Có thể gọi là mau nếu so với quãng đường lịch sử dài mấy ngàn năm của một quốc gia, nhưng riêng trong hoàn cảnh ngặt nghèo của VN, khi cơn ác mộng mất nước, bị lệ thuộc lâu dài vào Trung Cộng đang lơ lửng trước mắt và thời gian còn lại quá ít, thì mọi sự thật được bạch hóa đều trở nên quá chậm.

Dù sao, đối với tất cả những ai thức tỉnh trước sự thật về đảng cộng sản VN lần này, có lẽ sẽ là sự thức tỉnh sau cùng, và không bao giờ còn chút mơ hồ, lầm lẫn nào nữa. Bởi với một dân tộc có một lịch sử cay đắng “1000 năm nô lệ giặc Tàu, 100 năm đô hộ giặc Tây, hai mươi năm nội chiến từng ngày…” (ca khúc “Gia tài của Mẹ”, Trịnh Công Sơn), tội bán nước luôn luôn là tội lớn nhất, không thể tha thứ.

Với cái tội bán nước có bằng chứng, có quá trình, tiếp tục một cách lâu dài và đem lại quá nhiều hệ lụy cho đất nước, dân tộc, đảng và nhà nước cộng sản còn lý do nào để có thể tiếp tục độc quyền lãnh đạo đất nước?