Dieses Blog durchsuchen

Sonntag, 8. Mai 2016

Lũ chó ghẻ côn đồ du đảng nguyễn phú trọng...............!^^

theo thông tín viên MN từ Houston.................!^^

Lũ chó ghẻ côn đồ  du đảng nguyễn phú trọng...qùy lạy bọn chệt ,nhưng dã man hèn hạ..đánh đập đồng bào không thương xót................!^^ 
 Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi,,,,,,,,,,,,,,!^^
trừng trị dẹp tan lũ chó bán nuớc hại dân...bọn tay sai tàu cộng và đảng cướp ác ôn côn đồ cuả chúng..................!







 




Trần Ngọc Nga Trong khi vụ cá chết hàng loạt ở miền Trung còn đang loay hoay chưa có câu trả lời thì... ngay tại Hà Nội, các cán bộ chủ chốt của Viện Kiểm nghiệm vệ sinh an toàn thực phẩm quốc gia - Bộ Y tế vẫn ung dung tiếp tay cho Công ty URC VN, để lọt hàng chục triệu chai nước giải khát C2, Rồng Đỏ bị nhiễm độc chì quá giới hạn cho phép ra thị trường, gieo rắc mầm mống ung thư cho người dân VN.

Công ty URC VN quá nổi tiếng với các vụ phát hàng khuyến mãi quá date, sử dụng nguyên vật liệu quá hạn, xả thải chui gây ô nhiễm môi trường,... và gần đây nhất là vụ xây nhà máy 38 triệu USD không phép tại Hà Nội. 

Vì sao có quá nhiều sai phạm như vậy mà URC VN vẫn ung dung tiếp tục tung hoành? Câu trả lời nằm ở sự tiếp tay, dung túng của các cơ quan chức năng!!! 

Ngay từ cuối năm 2015, bộ phận QA của URC đã phát hiện hàm lượng chì cao bất thường trong tất cả các sản phẩm, nhưng khi báo cáo lên trên thì bị chỉ đạo ỉm đi. Đến tháng 03/2016, theo quy định thì URC phải gửi sản phẩm đã hoàn thiện đến Viện Kiểm nghiệm vệ sinh an toàn thực phẩm quốc gia - Bộ Y tế để kiểm tra, kết quả một lần nữa cho thấy các sản phẩm của URC bị nhiễm độc chì vượt tiêu chuẩn cho phép hàng chục lần (cụ thể C2 Lemon có hàm lượng chì 0.087mg/l, Rồng Đỏ có hàm lượng chì 0.085mg/l so với tiêu chuẩn cho phép chỉ là 0.05mg/l)), nguyên nhân là do URC sử dụng acid citric kém chất lượng, bị nhiễm độc chì nặng từ nhà cung cấp Weifang Ensign Industry Co., Ltd - Yixing, Trung Quốc.

Đất nước mình ngộ quá phải không anh?

MN: theo tin cuả thông tín viên MN từ Houston...............!

Đất nước mình ngộ quá phải không anh? 
Trả lời cô giáo Trần Thị Lam 
Luật sư Đào Tăng Dực


“…Với sự dập tắt tuyệt đối ý thức hệ giáo điều Mác Lê, với sự cáo chung của đảng CSVN như một định chế thoái hóa và lỗi thời, hằng triệu triệu đóa hoa tư tưởng tuyệt vời sẽ vươn lên từ lòng văn hóa hơn 4000 năm của dân tộc…”

I. Dẫn Nhập:
Bài thơ của cô giáo Trần Thị Lam được cho là bài thơ gây chấn động trên mạng lưới toàn cầu và có tiềm năng làm rung chuyển chế độ. Công an CSVN đã phải câu lưu và thẩm vấn cô, nhưng chưa dám truy tố hình sự vì sợ hãi phản ứng của nhân dân và công luận thế giớiDân tộc Việt có một nền văn hóa sâu dày hơn 4000 năm lịch sử trong đó tiềm tàng những tình tự đậm đà và tư tưởng uyên thâm, giúp dân tộc vượt qua những cơn ba đào của lịch sử.

Mặc dầu suốt 7 thập niên liên tục, người CSVN đã ra sức hủy diệt nền văn hóa này và thay thế trước hết bằng ý thức hệ giáo điều Mác Lê duy vật (Marxist dogmatic ideological materialism) và sau đó bằng chủ nghĩa duy lợi trần truồng (naked utilitarianism), nhưng những cố gắng của họ chỉ là vô vọng.

Những dòng nhạc của thế hệ trẻ như Việt Khang và nhất là bài thơ “Đất nước mình ngộ quá phải không anh?” của cô giáo Trần Thị Lam chứng minh hùng hồn rằng, nền văn hóa ngàn đời của dân tộc vẫn luân lưu mạnh mẽ trong tâm thức của toàn dân và khi mùa xuân dân chủ khởi động, thì vươn lên như những đóa hoa sen, từ chốn bùn nhơ nhớp xã hội chủ nghĩa, đem lại hương thơm và tô điểm sắc màu cho tiến trình dân chủ hóa đất nước.

Tuy nhiên, bài thơ đầy cảm xúc này không những khẳng định tình trạng tồn vong mong manh và nghiêm trọng của đất nước mà còn nêu ra những vấn nạn cần giải đáp. Trước khi thảo luận vấn đề và đưa ra giải đáp, chúng ta lắng lòng thưởng thức bài thơ như sau:

ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH?
Đất nước mình ngộ quá phải không anh?
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...
Đất nước mình lạ quá phải không anh?
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...
Đất nước mình buồn quá phải không anh?
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa...
Đất nước mình thương quá phải không anh?
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu...
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh?
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu...
 
 

II.       Phân Tích:
Khi chúng ta phân tích bài thơ này, chúng ta sẽ có những nhận định như sau:
Bốn chương đầu trên hình thức là những câu hỏi, nhưng một cách mặc thị (implicit) là những khẳng định (affirmations) về tình trạng bi thương của đất nước dưới chế độ CSVN.
Chẳng hạn tuy có 4 ngàn năm văn hiến mà vẫn cam chịu nhục nhằn trước bất công từ bạo quyền, những tượng đài tôn sùng cá nhân hoang phí trong khi khinh bỉ mạng người, guồng máy thống trị tham ô và vô trách nhiệm đưa đến cái chết thê thảm của môi trường thiên nhiên, và nợ công chồng chất ngập đầu các thế hệ hiện tại lẫn tương lai.
Chương cuối cùng chỉ có 4 câu thơ nhưng hàm chứa 2 câu hỏi quan trọng:
1.  Một câu hỏi mặc thị (implicit): Lý do vì đâu đất nước nên nông nỗi này?
2.  Câu hỏi minh thị (explicit): Đất nước rồi sẽ về đâu anh?
Sau cùng thi sĩ tha thiết kêu gọi “Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu?”

Như một người công dân có trách nhiệm, tôi xin đáp ứng lời kêu gọi ấy và trả lời như sau.

III.    Giải thích nguyên nhân:
Theo quan điểm của tôi, nguyên nhân gây ra tai họa cho đất nước rất nhiều, nhưng tựu trung có 2 tai họa lớn lao nhất:
Một là ngọn gió độc giáo điều ý thức hệ (ideological dogmatism) và
Hai là hiện tượng quái thú định chế hóa cực đoan (extreme institutionalization).
Đây là những ý niệm tương đối trừu tượng, nhưng thảm họa chúng gây ra cho dân tộc vô cùng hiện thực và chúng ta cần tìm hiểu (investigate), nhận diện (identify) và dứt khoát loại bỏ ra khỏi nền văn hóa, tâm thức và hiến pháp của dân tộc trong tương lai.
1.  Ý thức hệ giáo điều:
Trước hết khái niệm “giáo điều ý thức hệ” (ideological dogmatism), hoặc “ý thức hệ giáo điều” (dogmatic ideology) không đơn giản và nhiều người, kể cả tôi, đã tốn nhiều giấy mực để viết về khái niệm này. Tuy nhiên, trong phạm vi hôm nay, tôi xin mạn phép đơn giản hóa, dùng văn xuôi và một số hình ảnh vẽ lên một bức tranh ý niệm hầu chuyên chở đến độc giả.
Nếu chúng ta coi dân tộc Việt Nam như một thực tại thì chúng ta có thể mườn tượng thực tại đó như một dòng sông tư tưởng và tình tự (a river of thoughts and feelings) luân lưu từ thủa bình minh của lịch sử cho đến bây giờ và vươn tới tương lai. Đó là một thực tại vô cùng sinh động bao gồm 2 yếu tính. Một là “hằng” và hai là “chuyển”. “Hằng” là có một bản sắc riêng biệt bất biến làm cho chúng ta nhận diện rõ đây là dân tộc Việt chứ không phải một dân tộc khác. “Chuyển” là luôn thay đổi, từng phút, từng giây, như ý nghĩa chuyển dịch của dịch lý hay trong thuyết tiến hóa của Darwin.
Những tư tưởng và tình tự trong dòng sông thực tại có thể ví như các loài thủy tộc, các giọt nước li ti, các loài thủy sản , rong rêu và muôn triệu vi sinh nương tựa vào dòng sông để sinh tồn và hài hòa phát triển.

Thế nào là ý thức hệ giáo điều?
Ý thức hệ giáo điều có thể được định nghĩa như một cấu trúc trí năng (an intellectual construct) giam hãm tư tưởng con người vào một khung sườn cố định và tước đi sự sống cũng như tính sáng tạo của tư tưởng tự do. Lịch sử loài người đã từng trải qua rất nhiều ý thức hệ giáo điều, nhưng hiện đại nhất của nhân loại ngày hôm nay là các ý thức hệ Mác- Lê và Hồi Giáo Cực Đoan.
Các ý thức hệ giáo điều này có thể ví như những cơn lạnh cực kỳ lớn lao, trùm lên dòng sông thực tại của những dân tộc dưới vòng kiềm tỏa của chúng, biến toàn thể dòng sông và những sự sống trong dòng sông thành băng tuyết. Tuy dưới mắt của một đệ tam nhân, hình ảnh của dòng sông, các loài thủy tộc và thủy sản vẫn còn, nhưng dòng sông đã mất sự sống chân thực.
Các xã hội dưới sự khống chế của các ý thức hệ giáo điều như Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam hôm nay đều bi đát như thế.

2.  Thế nào là “tiến trình định chế hóa cực đoan”?
Vì tính trọng yếu của ý niệm này, cá nhân tôi đã viết khá nhiều về nó. Tuy nhiên trong phạm vị của bài này, tôi xin tóm lược như sau:
Định chế hóa cực đoan là một tiến trình xã hội học, có công năng biến một tổ chức bình thường thuộc nhà nước (the state) hoặc xã hội dân sự (civil society), trở thành một con quái thú, có khả năng khống chế và ăn tươi nuốt sống cả nhà nước lẫn xã hội dân sự.
Tính hỗ tương giữa các ý thức hệ và các định chế cực đoan vô cùng chặc chẽ vì lý do đơn giản là một hệ tư tưởng luôn cần một cấu trúc có tổ chức để quảng bá và thực thi quan điểm của mình. Hệ tư tưởng càng giáo điều thì tổ chức càng dễ trở thành nạn nhân của tiến trình định chế hóa cực đoan.Hậu quả là những định chế thuộc xã hội dân sự (những chính đảng như các đảng cộng sản, những định chế tôn giáo...) hoặc thuộc nhà nước như (quân đội hoặc cảnh sát công an...) đều có thể và đã trở thành mồi ngon của tiến trình định chế hóa cực đoan, nắm quyền lực độc tài, trở nên những ông ngáo ộp thực sự, ăn tươi nuốt sống không thương tiếc những công dân cá thể trong xã hội dân sự, và đập vỡ tan tành lý tưởng dân chủ. Những chính thể cộng sản toàn trị và độc tài Hồi Giáo cực đoan đến từ các định chế thuộc xã hội dân sự, trong khi các chế độ quân phiệt hoặc công an trị đến từ các định chế nhà nước.
Khi một tổ chức đã trở thành nạn nhân của tiến trình định chế hóa cực đoan thì sẽ phát sinh các đường nét nổi bật sau đây:

a.  Tổ chức sẽ mất đi mục đích ban đầu mới thành lập và mục tiêu duy nhất bây giờ là trường tồn mãi mãi bất chấp lẽ sống nguyên thủy của nó

b.  Tổ chức sẽ truy tìm và bám víu quyền lực độc tôn

c.   Tổ chức sẽ tận diệt tất cả mọi thực thể cạnh tranh với mình trong hiện tại hoặc trong tương lai mà không hề thương tiếc.
Đảng CSVN cũng như tất cả các đảng cộng sản từ Âu sang Á, từ trước đến giờ, cùng với các đảng Đức Quốc Xã và Phát Xít độc tài, đều là những con quái thú, hậu quả của tiến trình định chế hóa cực đoan và ăn tươi nuốt sống nhà nước lẫn xã hội dân sự.
Nhân dân Việt Nam bất hạnh lớn lao vì hoàn cảnh lịch sử đã biến dân tộc thành nạn nhân gần một thế kỷ của cơn lạnh vĩ đại ý thức hệ giáo điều Mác Lê và con quái thú định chế cực đoan mà đảng CSVN là hiện thân trung thực.

IV. Phương pháp luận:
Câu hỏi chúng ta phải trả lời là:
Làm thế nào để hóa giải ý thức hệ giáo điều Mác Lê và vô hịệu hóa con quái thú đảng CSVN như một định chế?

1.  Làm sao hóa giải ý thức hệ giáo điều Mác Lê:
Muốn hóa giải ý thức hệ này, chúng ta cần một quan điểm đấu tranh nghiêm chỉnh?
Theo thiển ý của tôi, đó là một quan điểm chính trị bao gồm 3 yếu tố then chốt của các nền dân chủ đương đại. Đó là quan điểm dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên.
Một quan điểm đấu tranh nghiêm chỉnh có thể ví như một mặt trời dân chủ, mang các yếu tính ấm áp, ôn hòa sưởi ấm lại dòng sông. Mặt trời dân chủ sẽ làm tan băng giá, hồi sinh các loài thủy tộc và thủy sản. Nhất là mặt trời dân chủ sẽ không bao giờ biến thành một ngọn lửa hận thù cực lớn, đun sôi cả dòng sông, giết chết các loài thủy tộc và những sự sống khác, trong cơn cuồng say cách mạng.
Chính vì thế, một quan điểm đấu tranh nghiêm chỉnh luôn hàm chứa yếu tố bao dung và tránh mọi khuynh hướng cực đoan. Theo quan điểm của tôi, mọi người Việt Nam, bất kể quan điểm chính trị, kể cả người cộng sản, trong lịch sử cân kim của dân tộc, đều là nạn nhân của lịch sử và của những xung đột ý thức hệ phát xuất từ đầu óc méo mó của các tư tưởng gia phương Tây, không liên hệ gì đến nền văn hóa truyền thống của Việt Tộc cả.
Một quan điểm đấu tranh nghiêm chỉnh sẽ như một mặt trời ấm áp, ôn hòa, bao dung, soi sáng và sưởi ấm cho dòng sông thực tại, bình đẳng và không phân biệt.
Một chân lý chúng ta cần khắc ghi là, tất cả mọi lý thuyết của trí năng, mọi hệ thống tư tưởng hoặc ý thức hệ, dù cao siêu và phức tạp bao nhiêu, cũng có lúc phải diệt vong vì không còn phù hợp với thực tại khách quan.
Tuy nhiên những điều vô cùng đơn giản mà các tôn giáo lớn chủ trương như từ bi và trí tuệ của nhà Phật, hoặc lòng bác ái và vị tha của Thiên Chúa Giáo, sẽ trường tồn với thời gian.
Các chính quyền căn cứ trên Ý Thức Hệ Mác- Lê và Hồi Giáo Cực Đoan đã và sẽ bị hủy diệt vì chỉ biết chủ trương sắt máu và hận thù.
Một quan điểm đấu tranh nghiêm chỉnh vì thế cũng phải học hỏi từ các tôn giáo lớn của nhân loại.
Mặt trời dân chủ không phải chỉ có công năng xây dựng những định chế chính trị phục vụ cho con người cá thể và một trật tự xã hội tốt đẹp hơn, mà cũng phải là mặt trời của từ bi, trí tuệ, bác ái vị tha và bình đẳng không phân biệt.

2.  Làm sao kiểm soát hoặc giới hạn tiến trình định chế hóa?
Như thế, tiến trình định chế hóa, đặc biệt định chế hóa cực đoan, nhất là khi lấy nguồn cảm hứng từ một ý thức hệ quá khích, khơi mào cho những nguy hiểm tột cùng đối với con người cá thể và lý tưởng dân chủ.Chúng ta có thể làm gì để kiểm soát tiến trình này?
Trước hết chúng ta phải tìm hiểu các nguyên nhân của tiến trình định chế hóa.
Theo nhận xét của tôi, các nguyên nhân là:
1.  Sự hiện hữu của một cấu trúc quyền lực tập trung
2.  Sự hiện hữu và hoặc hứa hẹn các quyền lợi vật chất
3.  Sự hiện hữu và hoặc hứa hẹn các quyền lợi tinh thần
4.  Sự vắng bóng một hệ thống kiểm soát và đối trọng.

Tôi mạn phép nêu danh một vài tổ chức đã kinh qua tiến trình định chế hóa cực đoan như những giai cấp quan lại Nho Giáo ngày xưa tại Trung Quốc, Đại Hàn, Nhật Bản và Việt Nam như những định chế tối cao, thống trị nhà nước và xã hội dân sự và đôi khi chính các quân vương chí tôn cũng phải kiêng nể; những đảng cộng sản Liên Xô cũ, Bắc Hàn hiện nay, Trung Quốc và Việt Nam dưới ảnh hưởng của ý niệm tập trung dân chủ của Lê Nin; Ủy Ban Hiền Tài (Assembly of experts) của giới lãnh đạo tại Iran dưới quyền một Siêu Lãnh Tụ nhân danh Thượng Đế chân chính và duy nhất; Nhà Nước Hồi Giáo ISIL dưới sự lãnh đạo của một Đấng Quyền Uy Tối Cao (Supreme Khalif) đại diện cho Thiên Chúa trên trái đất và toàn thể nhân loại phải quy phục; Giới quân phiệt tại Miến Điện và Thái Lan dưới sự điều hướng của các tướng lãnh với một cấu trúc lãnh đạo quân sự tập trung; và đây chỉ là một số tiêu biểu.
Tuy nhiên, tự cổ chí kim, không có hiện tượng định chế hóa nào khủng khiếp bằng hệ thống giai cấp của Ấn Độ Giáo, giam hãm tâm linh con người vào những khung sườn giai cấp cứng nhắc, khởi đầu từ kiếp này nhưng vươn tới các kiếp sau, từ hiện thực đến những cấp bực siêu hình, gieo rắc muôn vàn thống khổ, bất công, làm tàn phế dân tộc Ấn Độ, vốn dĩ là một dân tộc vĩ đại, suốt nhiều ngàn năm cho đến bây giờ.
Hầu giới hạn hoặc kiểm soát tiến trình định chế hóa cực đoan các tổ chức trong nhà nước và xã hội dân sự, những biện pháp sau đây cần phải được nhân dân áp dụng:
i. Nếu có thể, mọi cấu trúc quyền lực nên phân quyền. Nhận xét tổng quát của tôi là các định chế tôn giáo và những cấu trúc quyền lực độc tài dễ bị định chế hóa hơn các các cấu trúc quyền lực thế tục và dân chủ. Trong trường hợp quân đội và cảnh sát, thì mọi sĩ quan đều phải thề trung thành với các chính quyền dân sự do dân bầu lên và bộ luật hình sự sẽ khắc ghi những hình phạt nặng nhất cho tội lật đổ một chính quyền được dân bầu lên một cách dân chủ.

ii. Nếu có thể, nên có sự công nhận nguyên tắc kiểm soát và đối trọng (Checks and balances) hầu một tổ chức luôn có nhiều thực thể cạnh tranh và không bao giờ nắm giữ quyền lực hay ảnh hưởng tuyệt đối trong bất cứ một phương diện nào. Một sự cân bằng đúng mức giữa nhà nước và xã hội dân sự sẽ có lợi đến mức độ là các tổ chức trong xã hội dân sự sẽ giám sát sự thi hành trách nhiệm của các cơ chế chính quyền (một tổ chức truyền thông tư nhân phê bình một cấp bộ của chính quyền) hoặc một cơ quan chính phủ phán xét về những khiếu nại từ khách hàng của một thực thể thương nghiệp lớn (chẳng hạn như một giám sát viên ngân hàng) là những ví dụ bình thường.

iii. Tuy nhiên một trong những phương thức đầy tiềm năng nhất hầu kiểm soát tiến trình định chế hóa cực đoan, theo quan điểm của tôi, là bảo đảm rằng hệ thống dân chủ của chúng ta phải tuyệt đối đa nguyên.

iv. Sau cùng, chúng ta phải tranh đấu để được công nhận trong hiến pháp vị trí của các công dân cá thể như là cứu cánh tối thượng và chung quyết của mọi quá trình xã hội và chính trị. Cả xã hội dân sự lẫn nhà nước, kể cả những tổ chức và định chế liên hệ, cũng chỉ là những công cụ phục vụ cho công dân cá thể. Tương quan giữa hai thực thể là tương quan giữa những chủ nhân (công dân cá thể) và kẻ phục vụ (xã hội dân sự, nhà nước và mọi định chế liên hệ) và khi một định chế (bất kể bản chất hoặc vị thế kể cả những định chế tôn giáo thánh thiện nhất) không còn khả năng phục vụ cho công dân cá thể, định chế đó phải bị triệt tiêu và không còn hiện hữu.
Lý do đơn giản bởi vì tất cả mọi định chế chỉ là những ý niệm trừu tương hoặc những sáng tạo của trí năng con người. Chúng cùng một đẳng cấp nhưng không cao đẹp bằng những ý niệm trừu tượng khác như quốc gia, tổ quốc, lòng yêu nước hay nhân loại. Chúng không hiện hữu bên ngoài tâm thức con người và như thế chúng không thể ưu thắng những công dân cá thể. Họ là những con người bằng xương bằng thịt, có thể cảm thấy hạnh phúc hoặc khổ đau, có thể sở hữu tài sản hoặc bị tước đoạt tài sản, có thể cảm nhận lòng từ bi, bác ái, cái đẹp, sự hận thù và nhục nhằn và toàn bộ những tình cảm nhân sinh. Các nhà độc tài rất thiện nghệ trong nghệ thuật dương cao ngọn cờ các ý niệm trừu tượng, như đảng CSVN, lý tưởng con người quân tử của giai cấp Khổng Mạnh, Đế Chế thứ ba của Đức Quốc Xã, lòng yêu nước, vân vân và vân vân, và đòi hỏi sự hy sinh vô điều kiện và vâng lời tuyệt đối từ các công dân cá thể. Tác động công nhận trong hiến pháp vị trí tối thượng của công dân cá thể sẽ vô hiệu hóa tất cả mọi âm mưu thống trị những công dân cá thể này.

V.Kết luận:
Nếu chúng ta hóa giải cơn lạnh ý thức hệ giáo điều, nhổ răng và móng vuốt của quái thú định chế hóa cực đoan, thì với bàn tay và khối óc được tôi luyện qua chiều dài nhiều thiên niên kỷ, dân tộc Việt sẽ hồi sinh.
Với sự dập tắt tuyệt đối ý thức hệ giáo điều Mác Lê, với sự cáo chung của đảng CSVN như một định chế thoái hóa và lỗi thời, hằng triệu triệu đóa hoa tư tưởng tuyệt vời sẽ vươn lên từ lòng văn hóa hơn 4000 năm của dân tộc và đất nước chúng ta chắc chắn sẽ đạt được nhanh chóng chiều cao thực sự của mình, trong cộng đồng nhân loại văn minh.

Luật sư Đào Tăng Dực










Sợ vụ cá chết ở xứ Việt, dân ta ở Nam Cali đổ xô đi mua nước mắm.

MN: theo thông tín viên MN từ Houston..................!**

DÂN VIỆT Ở CALI. MUA NƯỚC MẮM !
Sợ vụ cá chết ở xứ Việt, dân ta ở Nam Cali đổ xô đi mua nước mắm. 
                                            Thanh Phong - 04/05/2016. 


Một người mua toàn nước mắm, hơn 20 chai, đẩy trong xe bên ngoài chợ ABC 
ở khu phố Little Saigon, Westminster ngày thứ Ba, 3 tháng 5, 2016. (Thanh Phong/ Viễn Đông).


LITTLE SAIGON – Sau vụ cá chết la liệt ở bãi biển miền Trung Việt Nam do chất độc từ nhà máy thép Formosa tại Vũng Áng thải ra, người Việt cư ngụ tại khu Little Saigon, Nam California, trong mấy ngày qua đổ xô đi mua nước mắm, không chỉ mua vài ba chai, có người mua năm, sáu thùng, mỗi thùng 12 chai !!!.

Chúng tôi đến chợ Á Đông, hỏi một phụ nữ đẩy xe từ trong chợ ra, trên xe có ba thùng nước mắm hiệu Sư Tử Bay. Hỏi sao chị mua nhiều vậy? Chị đáp gọn, “Không mua, mai mốt làm gì có nước mắm nữa mà ăn!” Nói rồi đẩy xe đi thẳng.

Một chị khác cũng chở trên xe một thùng 12 chai nước mắm Phú Quốc, và ba chai nước mắm hiệu Ba Cua để rời bên ngoài. Chị nói: “Tôi mua nhiều vì nước mắm bên Việt Nam xuất qua giờ này còn ăn được, mai mốt nó lấy ba con cá nhiễm độc chết, nó làm nước mắm nó xuất sang đây cho mình ăn, mình dám ăn không?”
Tôi hỏi: “Chị không tin tưởng cơ quan kiểm soát thực phẩm FDA của Mỹ sao?”
Chị đáp: “Tin sao nổi, hơi đâu họ kiểm soát hết hàng bao nhiêu kiện hàng nước mắm. Tụi […] nó khôn lắm, nó trình cho người ta mấy chai sạch, còn những chai kia nó dấu trong các kiện hàng chồng lên nhau, không lẽ dở hết các kiện hàng xuống kiểm từng chai hay sao?”

Chúng tôi ghé chợ ABC, vào trong gian hàng để nước mắm. Một anh thanh niên người Mễ được chỉ định đứng túc trực tại đây để khuân những thùng nước mắm bỏ lên xe cho khách hàng, vì các thùng chồng chất lên cao, phụ nữ khó mang xuống, và chợ cũng sợ mấy chai nước nắm bị bể.

Tại quày tính tiền, một cô thâu ngân nói:  “Chú ơi, mấy ngày nay mệt quá, nước mắm không à, ai cũng mua nước mắm !. Lạ thiệt! Tụi cháu mệt muốn đứt hơi. Mấy cái thùng ở dưới còn đỡ, mấy thùng trên cao mang xuống mệt ơi là mệt!”

Ra phía ngoài cửa, chờ mấy bà mấy chị chở nước mắm ra, chúng tôi xin chụp tấm hình, bà nào, chị nào cũng lắc đầu nguây nguẩy, nhất định không cho. May có chị nọ nói: “Ông chụp làm gì, nếu ông chụp thì chụp cái xe thôi nghe !!!.”

Nước mắm là một thực phẩm không thể thiếu trong các gia đình Việt Nam, vì thế, nhiều người sợ sau vụ cá chết, những người vô lương tâm có thể lấy cá đó làm nước mắm bán cho dân, và xuất khẩu, nên đồng bào đổ xô đi mua và cơn sốt nước mắm vẫn đang tiếp diễn.

    

8 lời nói dối trong đời người mẹ.

MN. thđọc trong E-mail cuả bạn từ Hamburg.................!



 nhân ngày lể cuả Mẹ.............!**

8 lời nói dối trong đời người mẹ.

Thuở nhỏ, gia đình cậu bé rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi có đủ cơm ăn, mẹ liền lấy cơm ở trong chén mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ không đói !

   *Mẹ nói câu nói dối đầu tiên!

Khi cậu bé lớn dần lên, người mẹ tảo tần lại tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô bắt cá về cho con ăn cho đủ chất. Cá rất tươi, canh cá cũng rất ngon. Khi các con ăn thịt cá, mẹ lại ngồi một bên nhằn đầu cá. Lấy lưỡi mà liếm những mảnh thịt sót lại trên đầu cá. Cậu bé xót xa, liền gắp miếng cá trong bát mình sang bát mẹ, Mẹ không ăn, lại dùng đũa gắp trả miếng cá về bát cậu bé. Mẹ bảo: Con trai, con ăn đi, mẹ không thích ăn cá.

    *Mẹ nói câu nói dối thứ hai.

Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, Vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xã nhận vỏ hộp diêm về nhà ngồi cặm cụi mà dán vào mỗi tối, để kiếm thêm chút tiền chi tiêu cho gia đình. Một buổi tối mùa đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc. Thấy mẹ vẫn còng lưng dán vỏ bao diêm bên cạnh chiếc đèn dầu. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa mà. Mẹ cười nhẹ: Con trai, đi ngủ đi. Mẹ không buồn ngủ !

   *Mẹ lại lần thứ ba nói dối.

Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, Ngày nào cũng đứng ở cổng trường thi, làm chỗ dựa tinh thần cho cậu bé đi thi. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc. Người mẹ nhẫn nại đứng dưới cái nắng hè gay gắt chờ con suốt mấy tiếng đồng hồ. Tiếng chuông hết giờ đã vang lên. Mẹ nghiêng người đưa cho cậu bé bình trà đã được pha sẵn, dỗ dành cậu bé uống, bình trà nồng đượm, tình mẹ còn nồng đượm hơn. Nhìn thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa bình trà trong tay mời mẹ uống. Mẹ bảo: Con uống nhanh lên con. Mẹ không khát.

  *Mẹ nói dối lần thứ tư

Sau khi Cha lâm bệnh qua đời, Mẹ vừa làm Mẹ vừa làm Cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá. Ngậm đắng nuốt cay nuôi con ăn học, cái khổ không lời nào kể xiết. Có chú Lý ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngõ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều tìm cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đình cậu bé tội nghiệp. Con người chứ đâu phải cây cỏ, lâu rồi cũng sinh tình cảm. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, việc gì phải một mình chịu khổ thế. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn thủ thân như ngọc, kiên quyết không đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ kiên quyết không nghe. Mẹ bảo: Mẹ không yêu chú ấy.

   *Mẹ nói dối lần thứ 5.

Sau khi cậu bé và các anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ để duy trì cuộc sống. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: Mẹ có tiền mà!

   *Mẹ nói dối lần thứ 6.

Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty nghiên cứu máy móc. Sống ở Mỹ một thời gian, khi đã có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng mẹ tốt hơn. Nhưng lại bị mẹ từ chối. Mẹ bảo: Mẹ không thich!

  *Mẹ nói dối lần thứ bảy.

Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ già đi nhiều và yếu quá rồi. Nhìn mẹ bị bệnh tật dày vò đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn vì thương xót mẹ. Mẹ lại bảo: Con trai, đừng khóc, mẹ không đau đâu.

  *Đấy là lần nói dối cuối cùng của mẹ !!!



lể dành cho Mẹ..08.05.2016

TOP 10 NHÀ LÃNH ĐẠO/QUỐC GIA LÀ KẺ THÙ CỦA TỰ DO NGÔN LUẬN

 MN: theo cá bạn từ G+

Mấy anh nhà báo Đức chống phá quá các bạn nè :))
 


TOP 10 NHÀ LÃNH ĐẠO/QUỐC GIA LÀ KẺ THÙ CỦA TỰ DO NGÔN LUẬN
1. Bashar al-Assad (Syria)
2. Choummaly Sayasone (Lào)
3. Omar al Bashir (Sudan)
4. Kim Jong-un (Bắc Triều Tiên)

5. Soái ca của chúng ta :-) Nguyễn Phú Trọng (Việt Nam)
Ở nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, tự do ngôn luận được quy định trong hiến pháp, nhưng bất kỳ lời chỉ trích về chính phủ, các vấn đề về dân chủ và cải cách là điều cấm kỵ. Hiện nay, hơn 30 blogger và 2 nhà báo đang bị giam giữ, họ bị quy vào tội "lật đổ nhà nước".

6. Al-Schabab-Miliz (Somalia)
7. Ayatollah Ali Khamenei (Iran)
8. Gurbanguly Berdimuhamedow (Turkmenistan)
9. Isaias Afewerki (Eritrea)
10. Tập Cận Bình (Trung Quốc)

Nguồn: http://www.bild.de/…/folterpranger-tag-der-pressefreiheit-4…

cơn ác mộng cho bọn Chệt và Nga.............!^^ chiến đấu cơ tàng hình không nguời lái (drone stealth aircraft ) X-47B

MN:  tin khoa học............!^^
lần đầu tiên trong lịch sử hàng không, chiến đấu cơ không nguời lái X-47B cuả hải quân hoa kỳ đuợc bơm 2000 kilo  kerosin trên không bằng chiếc máy bay tiếp xăng Omega K-707 bơm xăng
cho chiếc máy bay không nguời lái này, đuợc chụp từ Hàng không mẩu hạm Theodor Roussevelt  hôm 17.tháng Tám 2014

Die X-47B der US-Marine unbemanntes Kampfflugzeug (UCAV) aus der Geschichte der Luftfahrt durch die erste autonome Luftbrennstoff Abschluss (AAR) eines unbemannten Flugzeugs am 22. April 2015. Während der Küste von Maryland und Virginia fliegen aus, der X 47B zu einem Omega-K-707 Tankflugzeug verbunden und erhielt mehr als 2000kilogramme Treibstoff der Sonde-and-drogue Methode der Marine mit. Dieses Video auch Aufnahmen von Start- und Lande der X-47B an Bord des Flugzeugträgers umfasst USS Theodore Roosevelt (CVN-71) am 17. August 2014 - unbemannte Carrier-basierte Plattform (UCLASS)



Một đời áo mẹ áo em


Hãy nhìn xung quanh bạn – LOOK AROUND YOU!!!”.

MN: đọc trong E-mail cuả bạn từ Houston..
cũng nên biết hiện nay Tân Gia Ba( Singapore) làmột trong những nuớc Á châu hiếm có mà lôi tức hàng tháng mỗi nguời , cao nhứt như  các nuớc cuờng thịnh cuả Âu châu
 2200dollars/ tháng

Nếu có một ai đó đến Singapore và hỏi: Tượng đài ông Lý Quang Diệu ở đâu??? Người đó sẽ nhận được câu trả lời: “Hãy nhìn xung quanh bạn – LOOK AROUND YOU!!!”.

Ông Lý Hiển Long và người dân Singapore có thể tự hào về điều này, toàn bộ những công trình hạ tầng, những thành tựu kinh tế và sự phồn thịnh rực rỡ ngày nay của đất nước Singapore chính là tượng đài rực rỡ nhất của ông Lý Quang Diệu, dù người Sing vẫn chưa đúc một bức tượng hay xây một quảng trường nào để tưởng niệm ông, dù họ có thể làm điều đó thật dễ dàng với 7,5 triệu người Sing làm ra GDP hơn 321 tỷ USD. (90 triệu người Việt cặm cụi làm ra khoảng 180 tỷ USD/năm).


Đối với phần lớn người dân Singapore, hình ảnh của ông Lý Quang Diệu vững chắc hơn bất kỳ một dấu mốc vật lý nào

Trong cuộc trò chuyện xoay quanh chủ đề sinh nhật của ông Lý, cựu nghị sĩ Katong nói với Cựu Thủ tướng: “mọi người đang nói về mong muốn xây dựng đài tưởng niệm và tượng đài nhằm tôn vinh ngài”. Khi đó, ông Lý đã trả lời: “Hãy nhớ đến Ozymandias”.

Ozymandias là một pharaoh Ai Cập với thiên hướng tôn sùng bản thân mình. Hiện tại, bức tượng này nằm chôn vùi trong cát sa mạc, bị tàn phá bởi thời gian. Chỉ có sa mạc cát khổng lồ là hiện hữu, còn lại, đế chế, di tích hay công trình lớn của ông vua Ai Cập đều đã không còn.

Nhà ngoại giao đã nghỉ hưu Joe Conceicao cho hay, trong lời khuyên của ông Lý “hãy nhớ đến Ozymandias”, pho tượng chính trị vĩ đại của Singapore đã lên tiếng cảnh báo về sự kiêu căng: “Ông Lý nhìn nhận quá trình lịch sử quan trọng hơn. Ông không cần được tôn vinh hay các dinh thự. Ông chỉ mong muốn những gì ông đã làm có thể trường tồn với thời gian”.

Đối với phần lớn người dân Singapore, hình ảnh của ông Lý Quang Diệu vững chắc hơn bất kỳ một dấu mốc vật lý nào, những thứ dễ dàng thay đổi trong một xã hội hiện đại.

Bạn hãy NHÌN XUNG QUANH BẠN khắp Việt Nam để thấy thực trạng kinh tế đất nước.