Dieses Blog durchsuchen

Montag, 18. Januar 2016

Bác sĩ “té ngửa” khi điều kỳ diệu đến với bệnh nhân sau 8 tháng uống nước ép cà rốt

MN: trang Y học....theo email cuả bạn....từ Paris...........!!^^

 
Bác sĩ “té ngửa” khi điều kỳ diệu đến với bệnh nhân sau 8 tháng uống nước ép cà rốt 06/12/2015 

Người phụ nữ có tên Ann Cameron đồng thời là một nhà văn chuyên viết sách cho trẻ em đã chia sẽ những kết quả mà cô nhận được sau 8 tháng uống nước ép cà rốt.

Cô phát hiện ung thư ruột kết 6/2012, mặc dù được phẫu thuật ngay sau đó nhưng chỉ 6 tháng sau, các tế bào ung thư đã lan tới phổi và tình trạng ung thư của cô đã ở giai đoạn ba.
Tuy nhiên, cô đã thoát khỏi án tử ung thư sau 8 tháng mà các bác sĩ cũng phải ngạc nhiên, người phụ nữ này không hề có phương thuốc thần kỳ nào, bí quyết duy nhất của cô là tiêu thụ một loại công thức đồ uống có nguồn gốc từ cà rốt.
 
Ann Cameron, người phụ nữ bị ung thư ruột kết giai đoạn 3.
Cô dựa theo cách của Ralph Kalley, người đàn ông bị ung thư da và tự chữa khỏi bằng cách tiêu thụ 2.5kg nước ép cà rốt mỗi ngày, sau đó, Ann điều chỉnh cho mình công thức phù hợp nhất.
Tình trạng sức khỏe của cô tiến triển theo thời gian như sau:
– Sau 8 tuần thực hiện theo công thức này, ung thư đã ngừng lan rộng, các khối u bắt đầu co lại, hạch bạch huyết giảm sưng.
– Sau 4 tháng, hạch bạch huyết trở lại trạng thái bình thường và ung thư tiếp tiếp bị đẩy lùi.
– Sau 8 tháng, các tế bào ung thư đã hoàn toàn biến mất.
Nguyên liệu
– 6 củ cà rốt loại vừa.
– ½ trái chanh đã lột vỏ.
– 2.5 cm gừng tươi.
– 2.5 cm củ nghệ tươi, nếu không có nghệ tươi thay ¼- ½ muỗng cà phê bột nghệ.
– 1/8 muỗng cà phê bột quế.
– ½ chén nước (120ml).
Thực hiện
Cà rốt, gừng, củ nghệ, chanh rửa sạch gọt vỏ. Sau khi có đầy đủ các nguyên liệu ở trên, cho cà rốt, gừng, nghệ, chanh và nước vào máy xanh sinh tố, xay nhuyễn.
Hỗn hợp sau khi xay dùng rây lọc lấy nước, sau đó mới cho quậy chung với bột quế và uống. Chia điều thành nhiều lần sử dụng trong này.
Nếu không quen với mùi vị của loại thức uống này, bạn có thể pha loãng với một ít nước để thưởng thức.
 
Bí quyết của cô chỉ có uống công thức nước ép cà rốt trong 8 tháng.
Ann Cameron đã viết một cuốn sách “Curring cancer with carrots” để chia sẽ cho tất cả mọi người cách mà cô chiến đấu với căn bệnh ung thư như thế nào.
Cô cũng cho rằng, để làm được điều thần kỳ này là do chất chống oxy hóa caroten có trong cà rốt, chúng tiêu diệt các tế bào ung thư, mỡ máu và các chất độc hại trong cơ thể.
Có thể bạn không tin, nhưng đây là trường hợp có thật, nếu chẳng may bạn hoặc người thân mắc phải căn bệnh hiểm nghèo này, hãy thử áp dụng nhé.

Hàng ngàn phụ nữ, trẻ em Việt bị ép bán dâm, lao động khổ sai

MN theo bản tin cuả thông tín viên MN  từ Paris......!
Thành tích cuả bọn tay sai Tàu cộng: cộng sản Hà nội sau hơn 40 năm chiếm đóng đô hộ VN.......

 Hàng ngàn phụ nữ, trẻ em Việt bị ép bán dâm, lao động khổ sai
 
HÀ NỘI (NV) - Đó là thông tin do Bộ Công An Việt Nam công bố khi thảo luận về việc chống buôn người ở khu vực biên giới Việt Nam-Cambodia-Lào giữa cơ quan bảo vệ pháp luật của ba quốc gia.

Công an Việt Nam đang lấy lời khai của một nhóm thiếu nữ Việt Nam bị bán sang Malaysia. (Hình: An Ninh Hải Phòng)
Một viên thiếu tướng là cục trưởng Cục Hình Sự của Bộ Công An Việt Nam cho biết, mỗi năm, số vụ buôn người xảy ra ở khu vực biên giới Việt Nam-Cambodia-Lào chiếm khoảng 6% tổng số vụ buôn người bị phát giác tại Việt Nam.
Nạn nhân của các vụ buôn người qua Cambodia và Lào sống tại nhiều tỉnh, thuộc nhiều khu vực: Kon Tum, Gia Lai, Đắk Lắk, Đắk Nông (Tây Nguyên), Bình Phước, Tây Ninh (Đông Nam bộ), Long An, Đồng Tháp, An Giang, Kiên Giang (Tây Nam bộ), Điện Biên, Sơn La (Tây Bắc), Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Huế, Quảng Nam (miền Trung)...
Đáng chú ý đa số nạn nhân đều là phụ nữ, trẻ em. Khi sập bẫy của các tổ chức buôn người, các nạn nhân bị ép làm mại dâm trong các tiệm cắt tóc, gội đầu, massage trá hình hoặc bị ép buộc làm việc trong các cơ sở kinh doanh, dịch vụ, công trường, đặc biệt là các mỏ.
Viên cục trưởng Cục Hình Sự của Bộ Công An Việt Nam thừa nhận, các tổ chức buôn người đã móc nối, câu kết chặt chẽ với nhau, tạo thành những đường dây buôn người xuyên quốc gia, theo một quy trình khép kín từ khâu tuyển chọn, lừa gạt, vận chuyển, đến giao dịch và bóc lột.
Một viên thượng tá của công an tỉnh Nghệ An, nói thêm, tham gia buôn người có cả những người từng là nạn nhân. Đây là những người có mặc cảm bị bỏ rơi, lại nắm được phương thức, thủ đoạn lừa gạt phụ nữ và trẻ em, am hiểu địa bàn và nhu cầu của “con mồi” nên khi được những kẻ từng buôn bán mình móc nối, họ thực hiện nhiều phương thức hữu hiệu trong lừa gạt, khống chế các nạn nhân mới và điều tra rất khó khăn.
Dẫu có ít nhất 3,000 phụ nữ, trẻ em Việt Nam đang bị ép bán dâm, lao động khổ sai nhưng cả năm vừa qua, công an Việt Nam chỉ giải cứu được 40 nạn nhân. Sở dĩ số nạn nhân được giải cứu thấp là vì “nghiệp vụ điều tra chưa cao.” Quản lý trong lĩnh vực xuất cảnh - nhập cảnh và quản lý các cơ sở kinh doanh như nhà hàng, khách sạn, quán bar, casino,... dọc biên giới còn lỏng lẻo.
Con số 3,000 tuy đã là rất lớn nhưng không thấm vào đâu so với thực tế của tệ nạn buôn người tại Việt Nam. Nếu công an Việt Nam thống kê và loan báo cả số nạn nhân bị bán từ Việt Nam sang Trung Quốc thì chắc chắn con số đó sẽ làm nhiều người kinh hoàng.
Chính quyền Việt Nam từng công bố một thống kê, theo đó, trong thập niên vừa qua, có đến 22,000 phụ nữ và trẻ em bị bán sang Trung Quốc, bị ép làm vợ đàn ông Trung Quốc, bị ép hành nghề mại dâm. Trong số 22,000 nạn nhân này, phần lớn là phụ nữ và trẻ em thuộc các sắc tộc thiểu số ở Việt Nam. Tuy nhiên ít ai tin rằng số nạn nhân chỉ ngừng lại ở con số vừa kể. Nhiều chuyên gia khẳng định, rất khó xác định chính xác con số nạn nhân Việt Nam bị các tổ chức buôn người lừa gạt, cưỡng ép đưa sang Trung Quốc bởi họ sống tại các vùng hẻo lánh, nên không được ghi nhận đầy đủ.
Ngoài Cambodia, Lào, Trung Quốc, các tổ chức chống buôn người trên thế giới cũng đã từng nhiều lần cảnh báo về thực trạng phụ nữ, trẻ em Việt Nam bị lừa bán sang nhiều quốc gia Đông Nam Á khác như: Indonesia, Malaysia, Nga, Anh,... (G.Đ)

*
SÀI GÒN (NV) - Không chỉ vài trăm mà có đến hàng ngàn phụ nữ ở Việt Nam đã và đang bị lừa, hoặc ép sang các nước láng giềng bán dâm.
Con số khoảng 5,000 phụ nữ Việt Nam bị lừa gạt, ép buộc sang Malaysia và Singapore bán dâm đã làm mọi người tham dự hội thảo “Xây dựng chương trình hành động phòng, chống mua bán người giai đoạn 2016-2020” do ban chỉ đạo phòng, chống tội phạm của chính phủ tổ chức ngày 21 tháng 4 tại thành phố Sài Gòn phải giật mình.


Một trong những “ông trùm” đường dây lừa gạt, ép phụ nữ Việt Nam sang Malaysia bán dâm vừa bị công an bắt giữ. (Hình: báo Lao Ðộng)

Tờ Lao Ðộng dẫn tin từ Bộ Công An cho hay, tình hình mua bán phụ nữ và trẻ em diễn ra ở Việt Nam đang rất phức tạp với nhiều thủ đoạn tinh vi. Theo con số thống kê được, từ năm 2011 đến 2015, Việt Nam xảy ra gần 2,000 vụ mua bán người, với 3,800 nạn nhân, trong đó số nạn nhân là phụ nữ chiếm 85%.
Tin cho hay, các tỉnh có nhiều loại tội phạm này là Hà Giang, Lào Cai, Lai Châu và Lạng Sơn... Công an đã khám phá gần 1,200 vụ buôn người qua biên giới, bắt giữ hơn 2,500 người, giải cứu 564 nạn nhân...
Tại các tỉnh thành phía Nam, mỗi năm có khoảng 3,000 phụ nữ bị lừa gạt, ép buộc đưa qua Malaysia, 2,000 phụ nữ bị đưa sang Singapore hoạt động mại dâm bằng hình thức núp bóng môi giới hôn nhân trái phép, tuyển chọn làm vợ.
Bên cạnh đó, tại hội thảo cũng cho biết, nạn mua bán nội tạng tại Việt Nam cũng được cảnh báo. Có những trường hợp, dân nghèo bị dụ bán thận với giá từ 50-100 triệu đồng, nhưng bọn buôn người lại thu về số tiền hàng tỷ đồng/quả thận. Ngoài ra, tình trạng mua bán trẻ sơ sinh cũng đang gia tăng đáng kể. (Tr.N)

Bài phát biểu thật cảm động của Dương Nguyệt Ánh

MN theo thông tín viên MN từ Hamburg gởi qua E-mail..............




                                    Bài phát biểu thật cảm động của Dương Nguyệt Ánh

  Ánh xin trân trọng kính chào tất cả quý vị.

Trước hết, Ánh xin chân thành cảm tạ ông Lê Văn Trang, BS Chủ Tịch Đào Bá Ngọc và Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Vùng Montreal đã có nhã ý mời Ánh đến đây để gặp gỡ và thưa chuyện với quý vị. Và quan trọng hơn hết, Ánh xin cảm ơn sự hiện diện của tất cả quý vị hôm nay, nhất là những quý vị ở xa đã phải lái xe nhiều giờ để đến đây. Chưa sang đến Montreal mà từ mấy tuần trước Ánh đã nhận được nhiều điện thư chàođón ân cần, Ánh xin nhân dịp nầy trân trọng ghi nhận và tri ân những thịnh tình này, và biết là Ánh sẽ còn phải cố gắng thật nhiều nữa thì mới xứng đáng.

Kính thưa quý vị,

Đây là lần đầu tiên mà Ánh tham dự lễ Giỗ Tổ và Quốc Hận được tổ chức chung vào cùng một ngày, và cái buồn lần này cũng vì thế mà thấm thía hơn so với mọi năm.Vì Ngày Giỗ Tổ là để nhớơn dựng nước và mở mang bờ cõi của tiền nhân, mà ngày nay nước thì đang mất dần vào tay Trung Cộng, tài nguyên VN thì đang bị cho không hay sang nhượng với giá rẻ mạt.Thế hệ hậu sinh như chúng ta thì ngậm ngùi với lễ Quốc Hận, còn những đứa con bất hiếu như Đảng CSVN thì đang mặc sức phung phí và làm băng hoại hết gia tài của mẹ VN.
Bốn mươi năm trước, khi ngồi trên chiếc phi cơ trực thăng bay ra biển Đông trong buổi sáng cuối cùng, dù chưa đủ lớn để hiểu thấu hết cái tai họa to lớn sắp đổ xuống đầu người dân miền Nam nói riêng và cả tổ quốc VN nói chung, nhưng Ánh cũng đã đủ lớn để biết lần ra đi này sẽ là vĩnh biệt. Vĩnh biệt 15 năm tuổi thơ tự do và bình yên của Ánh trong vòng tay bao bọc của chiến sĩ VNCH, và vĩnh biệt VNCH.Cái cảm giác đau đớn nhất lần đầu tiên trong đời là khi đứng nhìn tầu Hải Quân của mình hạ lá cờ của VNCH xuống và thay thế bằng cờ Hoa Kỳ để được phép cặp bến Phi Luật Tân, rồi khóc vì biết mình từ đây là một người vô tổ quốc, rồi lo sợ cho những người cònở lại, những người đang cố thoát mà không thoát được, thương nhất là những chiến sĩ của mình còn đang cố chiếnđấuđến viênđạn sau cùng và thương binh của mình đang còn trong các Quân Y Viện. Ánh tự hỏi số phận của họ rồi ra sao, ai lo cho họ, và cho vợ con họ.
Bây giờ thì tất cả chúng ta đều biết chuyện gì đã xảy ra cho những ngườiở lại. Quân dân miền Nam đã phải chịu đựng một cuộc trả thù tàn bạo nhất, man rợ nhất trong lịch sử dân tộc bởi chính những ngườiđồng chủng, những người từng rêu rao với cả thế giới là họ chiến đấu để giải phóng cho miền Nam. Còn nhớ những ngày sau 30/4/75 Đảng đã tuyên bố là "Chỉ Có Đế Quốc Mỹ là kẻ chiến bại. Toàn thể nhân dân VN, kể cả những viên chức, binh sĩ miền Nam, đều là những người chiến thắng...", và "nhân dân miền Bắc chúng tôi, và đồng bào ruột thịt miền Nam sẽ cùng nhau xây dựng mộtđất nước Việt Nam hùng mạnh…" Đã có nhiều người tưởng rằng Đảng muốn thật tâm "Hòa Hợp Hòa Giải" mà không hiểu rằng đấy chỉ là thủ đoạn của Đảng để lừa cho các nạn nhân ngoan ngoãn hợp tác và không kháng cự nữa. Sau đó trong số “nhữngđồng bào ruột thịt miền Nam” đã có cả trăm ngàn người bị xử tử ngay lập tức. Mấy triệu người đi tù và trong số đó hơn trăm ngàn người đã chết trong những nhà tù khổ sai được mệnh danh là trại cải tạo. Lớp không phải đi tù thì bị bóc lột vơ vétđến tận cùng xương tuỷ qua hàng loạt chiến dịchđổi tiền và những trò gian manh khác của chính quyền để cướp tài sản của dân, rồi nhà tan cửa nát, gia đình ly tán, rồi bị đầy đi cái gọi là vùng kinh tế mới, cũng là nơi vùi thây của hàng trăm ngàn người dân vô tội khác.
Còn quân dân miền Bắc thì sao? Ban đầu họ ngỡ ngàng trước sự trù phú của miền Nam, trước những dấu vết rất hiển nhiên của một nền tự do dân chủ dù chỉ mới được xây dựng trong 20 năm.Một thí dụ là cái tài sản đáng kể về văn chương, thi ca,âm nhạc, nghệ thuật của miền Nam. Từ ngỡ ngàng họ đi đến tức giận vì nhận ra mình bị lừa, vì đã tin lời Đảng hy sinh xương máuđể giải phóng một miền Nam không cần và không muốn giải phóng chút nào. Tệ hại hơn nữa là khi họ hiểu ra rằng họ đã hy sinh xương máuđể ăn cướp miền Nam cho Đảng thì đúng hơn. Và sau khi ăn cướp được rồi, Đảng chia nhau hết và trở thành giai cấp tư bản Đỏ để phung phí tài nguyên quốc gia và hưởng thụ. Còn những con người ngày trước còng lưng hy sinh cho Đảng đi ăn cướp thì nghèo vẫn hoàn nghèo, khổ vẫn hoàn khổ, rồi vẫn chung số phận Dân Oan bị cướp đất cướp ruộng y như dân miền Nam. Bẽ bàng nhất là những kẻ phản bội VNCH, đã từng ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản hoặc hăng hái đi theo cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Họ tưởng rằng sẽ được Đảng đền ơn trọng hậu, nhưng không ngờ bị Đảng trở mặt phản bội, quyền không được chia mà lợi cũng hụt. Những tấm bằng ban khen, tuyên dương liệt sĩ gì gì chỉ là mớ giấy lộn. Khi họ sáng mắt ra thì đã muộn.
Trong khi các quốc gia Á Châu khác như Nam Hàn,Đài Loan, Singapore, Mã Lai, v.v…, dồn mọi nỗ lực xây dựngđất nước,đãđưađất nước họ lên hàng phú cường chỉ vỏn vẹn trong vài thập niên, thì ngay sau khi chiếm được miền Nam đảng CS đã đưa toàn cõi VN đi thụt lùi lại cả hằng 50 năm. Còn nhớ sau 30/4/75 những tiện nghi cuả một xã hội tân tiếnở miền Nam như TV, tủ lạnh, điện thoại v.v... biến mất hết. VN là một nước nông nghiệp mà cả nước phảiăn bo bo, khoai sắnđộn cơm. Rồiđảng CSVN lại tiếp tục làm tay sai cho CS Liên Xô gây ra thêm hai cuộc chiến tranh với Campuchia và Trung Cộng, phung phí thêm mấy trăm ngàn sinh mạng thanh niên Việt, tiêu diệt thêm tiềm năng dân tộc. Cũng vì cái chế độ độc ác, man rợđó mà cả triệu người bỏ nước ra đi bằng cách vượt biên, vượt biển. Theo thống kê cuả Liên Hiệp Quốc thì có khoảng 900,000 thuyền nhân VN đãđếnđược bến bờ tự do và họ ước tính rằng cứ mỗi một người thoátđược thì có 2 người khácđã bỏ mình trênđường tìm tự do, tức là đã có khoảng gần 2 triệu người thiệt mạng.
Đói nghèo và thất học thường dẫn đến suy đồi đạo đức, khi con người tìm mọi cách để thoát ra cái đói nghèo và sẵn sàng trả bằng những giá đắt nhất, nhất là khi cái giàu sang xa xỉ và vô đạo đức của giai cấp lãnh đạo diễn ra nhan nhản trước mặt. Và cái thành phần phải gánh chịu hậu quả nhiều nhất bao giờ cũng là thành phầnở vào thế yếu nhất, đó là phụ nữ và trẻ em.Trong lịch sử hơn 4000 năm văn hiến của chúng ta, chưa bao giờ có sự kiện hàng lớp phụ nữ và trẻ em VN bị bán ra nước ngoài để làm nô lệ tình dục, hoặc những cảnh nhục nhã ê chề cuả các thiếu nữ VN khoả thân sắp hàng để cho ngoại kiều lựa như lựa một món hàng.Đó là chuyện của những người dân VN nghèo khổ. Chuyện của giai cấp lãnh đạo giàu có thì sao? Đạo đức của họ còn suy đồi tệ hại hơn. Không có gì xấu hổ, nhục nhã bằng những tấm bảng viết bằng tiếng VN để cảnh cáo không được ăn cắpở những nước Á Châu có nhiều khách du lịch từ VN. Nếu đã đủ tiền để đi du lịch thì chắc chắn là không đến nỗi đói nghèo mà phải làm liều.
Vì sao mà ra nông nỗi này? VN chúng ta đã bao lần bị ngoại bang đô hộ và bóc lột, cả ngàn năm Bắc thuộc tăm tối, cả 80 năm đọađày dưới tay thực dân Pháp, cả triệu người chết đói vì phát xít Nhật, mà giấy rách vẫn giữ được lề, không bao giờ đi đến sự nhục nhã tột cùng như bây giờ. VN ngày nay là một quốc gia có chủ quyền, với đảng cầm quyền là người VN, mà tại sao VN lại thụt lùi thảm hại về cả vật chất lẫn tinh thần như thế, tại sao phụ nữ VN và trẻ em VN lại bị đẩy vào bước đường cùng như thế, tại sao tình trạng VN lại tồi tệ hơn cả khi bị ngoại bang đô hộ và một trời một vực so với thời VN từng được mệnh danh là Hòn Ngọc Viễn Đông?
Câu trả lời là vì trong suốt 40 năm qua chính quyền CS không hề có một nỗ lực nào để xây dựng đất nước, không hề có một quan tâm nào đến phúc lợi của người dân nên mới ra nông nỗi này. Họ có thật sự là người VN không mà sao hành xử y như thực dân ngoại bang, chỉ lo vơ vét thật nhiều và thật nhanh mọi tài nguyên quốc gia, bất chấp những mối đại họa đường dài như tàn phá môi sinh, đốn rừng, chặt gỗ quý, tàn phá di tích lịch sử, v.v... Không chăm lo cho dân thì chớ, họ tán tận lương tâmđến nỗi công nhân VN xuất cảnh lao động bị chủ ngoại quốc đánh đập chạy đến cầu cứu mà tòa đại sứ làm ngơ không can thiệp, ngư dân VN bi tầu Trung Cộng hà hiếp ngay trong hải phận VN mà họ không phảnứng.
Và cái tội tầy đình nhất của Đảng CSVN ngày nay là vì tham vì hèn mà dâng đất dâng biển cho Trung Cộngđể dựa vào Trung Cộng mà củng cố quyền lực. Ít nhất 720 cây số vuông biên giới VN, kể cảẢi Nam Quan và Thác Bản Giốc và 10,000 cây số vuông biển VN gồm cả quyền khai thác hải sản đã nằm gọn trong tay Trung Cộng mà chúng không hề phải tốn một viên đạn. Chưa kể đến việc cho Trung Cộng khai thác Bauxiteở Tây Nguyên và cho Trung Cộng thuê 300,000 mẫu rừngở 6 tỉnh miền Bắc 50 năm. Trung Cộng tha hồ di dân và đem quân đội của chúng vào những vùng này đóng chốt sẵn. Sau này nếu có xẩy ra chiến tranh Trung-Việt thì địch đã ở sẵn ngay trong lòng ta rồi, lại càng khó mà đánh bật được chúng.
Bán nước, phá hoại tài nguyên quốc gia, dập tắt tinh thần ái quốc và niềm tự hào dân tộc, bóc lột, đàn áp, khủng bố dân. Một chính quyền thực dân đỏ, một đảng lãnh đạo bất nhân bất nghĩa như thế là đại hoạ cho tổ quốc Việt Nam thì người Việt quốc gia hải ngoại không thể nào hợp tác hay hòa hợp hòa giải gì với họ được. Nhân đây, xin một lần nữa nhắc nhở những ai đã, đang hoặc có ý định hợp tác với chính quyền CS, về cái bản chất phản bội, dối trá và lừa lọc của Đảng CSVN. Cả miền Bắc đã bị lừa, đã không thiếu gì những bài viết chửi Đảng của những cựu đảng viên hay cựu cán bộ vì uấtức. Cả miền Nam đã bị lừa khi Đảng giả vờ hòa hợp hòa giải chỉ để dễ bề thẳng tay tàn sát trả thù và dễ dàng lùa cả triệu quân cán chính miền Nam vào nhà tù mà ai cũng tưởng chỉ là đi học tập vài ngày rồi về.Cả Mặt Trận Giải Phóng Miền Namđã bị lừa. Đây là những kẻ nai lưng hy sinh xương máu cho Đảng rồi bị Đảng trở mặt phản bội sau khi xong việc. Vậy thì huống gì là người Việt hải ngoại, thành phần đã từng bị Đảng nhục mạ vu khống là một lũ ma cô đĩ điếm tội phạm nên mới bỏ nước ra đi. Ngày nay Đảng đổi giọng quỷ quyệt gọi chúng ta là những khúc ruột ngàn dặm vì muốn biến chúng ta thành những con bò ngây thơđể cho Đảng vắt sữa. Đảng hô hào hòa hợp hòa giải để chúng ta tự nguyện làm tay sai không công giúpĐảng thi hành nghị quyết 36. Đảng dựng lên những lãnh tụ đối lập ma để sau nầy diễn kịch "VN có đa đảng" hầu che mắt thế giới, để mượn tay những kẻ nhẹ dạ thi hành âm mưu củađảng. Sau khiĐảng xong việc, đạt được mục đích, thì cái bản chất phản bội lừa lọc mới lộ ra và quý vị đó cũng sẽ là những cái vỏ chanh tội nghiệp mà Đảng sẽ không ngần ngại vứt bỏ sau khi vắt hết nước.
Vừa rồi chúng ta đã ôn lại câu chuyện tang thương của những ngườiở lại và quê hương bỏ lại. Còn chuyện của những người ra đi?
Trước hết, xin thành kính đốt nén hương lòng cho những người đã bỏ mình trên đường tìm tự do, những người đã chọn thà chết còn hơn sống mà như chết. Còn chúng ta, từ những người tị nạn thất thểu không nhà và vô tổ quốc năm xưa chúng tađã trở thành công dân đầy tự tin của những quốc gia tự do dân chủ bậc nhất trên thế giới. Chúng ta đã nhanh chóng khắc phục được những khó khăn kinh tế ban đầu và dựng lên những cộng đồng vững mạnh, những khu thương mại trù phú, các công ty lớn nhỏ đầy dẫy, do người Việt làm chủ. Chúng ta thành công trong mọi ngành, từ quân sự đến khoa học kỹ thuật, văn chương nghệ thuật, từ Luật Nha Y Dược đến Thẩm Mỹ, Thời trang. Con em chúng ta đang sắp hạng đầuở mọi cấp lớp, từ mẫu giáo đến đại học.Trong lúc người VN trong nướcđi ra ngoại quốc thì tủi hổ vì bị cảnh cáo không được ăn cắp, thì chúng ta, những người Gia Nã Đại gốc Việt, người Úc gốc Việt, người Mỹ gốc Việt, v.v... đi đến đâu cũng được khen phục vì những thành quả và đóng góp không nhỏ cho quê hương mới. Sự kiện này chúng minh hùng hồn rằng nếu những người Việt trong nước có điều kiện và cơ hội như người Việt hải ngoại thì họ cũng sẽ xây dựng được một đời sống noấm và một quốc gia phú cường. Do đó, chính Đảng CS và bè lũ thực dân Đỏ đang cai trị VN là cái lý do ngăn chặn điều kiện phát triển đất nước và hạnh phúc cho dân tộc VN.
Suốt 40 năm qua người Việt hải ngoại không chỉ lo làm lại cuộc đời trên quê hương mới. Song song với việc đó chúng ta vẫn nêu cao chính nghĩa quốc gia, vẫn tranh đấu không ngừng nghỉ cho 80 triệu đồng bào trong nước, đồng thời gắt gao lên án những tội tày trời của CSVN đối với quốc gia dân tộc. Ánh xin được liệt kê một vài thí dụ.
Chẳng hạn như cuối thập niên 70, đa số người tị nạn còn đang chânướt chân ráo cố hội nhập vào đời sống mới, người thì làm 2, 3 jobs một lúc để dành dụm gửi tiền về VN, người thì học ngày học đêm để bắt kịp bạn đồng lớp, nhưng chúng ta vẫn bỏ giờ làm giờ học để di biểu tình tranh đấu cho thuyền nhân VN không bị đẩy trở ra biển, tổ cáo hải tặc đang giết người cướp của trên biển Đông, và kêu cứu với Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc. Ánh nhớ hồi đó bố mẹ Ánh rất khó, muốn xin đi đâu không phải dễ. Vậy mà Ánh xin đi tuyệt thực trước tòa Đại Sứ Mã Lai hay vắng nhà cả đêm 30 tháng 4 để làm Đêm Không Ngủ Tưởng Nhớ Quê Hương thì hai cụ cho con gái đi ngay mà không hề thắc mắc.
Một thí dụ nữa là việc tranh đấu cho những cựu tù cộng sản được đến Hoa Kỳ trong chiến dịch nhân đạo mà bên Mỹ vẫn gọi tắt là HO. Người có sáng kiến và có công đầu là bà Khúc Minh Thơ. Nếu không có chiến dịch HO thì con số những người tù chết trong vòng vài năm sau khi được thả sẽ còn cao hơn nữa, vìở trong tù bị hành hạ đánh đập, bị bắt làm việc khổ sai và đói ăn triền miên thì thể lực hao mòn, nhiều khi lê về được với gia đình nhưng trong người mang cả trăm thứ bệnh.
Một thí dụ nữa là chuyện treo cờ vàng. 40 năm trước đã có nhiều hộiđoàn không treo và chào cờ vàng trong các buổi sinh hoạt của người Việtở hải ngoại, vì họ chủ trương phi chính trị. Chúng ta đã phải mất rất nhiều tâm huyết mới thuyết phục được họ treo và chào cờ vàng. Rồi so với hôm nay không những mình đã thuyết phục được mình mà còn thuyết phục được người. Ánh muốn nói đến sự kiện những thành phố và Tiểu Bang Hoa Kỳ có đông người Việt cư ngụ đã lần lượt công nhận cờ vàng là biểu tượng của người Mỹ gốc Việt. Nhờ vậy lá cờ thân yêu của chúng ta đang được tung bay hiên ngang ở khắp hải ngoại mà tòa các tòa Đại Sứ CS không làm gì được. Quả là cộngđồng người Việt quốc gia chúng tađã tiến được một bước rất dài. Và một trong những người có công đầu trong cuộc vận động kiên quyết này là chị Lữ Anh Thư, một người bạn thân và đồng chí của Ánh. Một lát nữa, chị Anh Thư sẽ giúp bổ túc thêm về những thành quả của người trẻ hải ngoại trong 40 năm qua.
Một thành quả quan trọng khác là công tác trảơn chiến sĩ. Không đâu là không có những nỗ lực gây quỹ giúp thương phế binh và cô nhi quả phụ của tử sĩ VNCH. Cộngđồng nhỏ thì làm nhỏ, cộng đồng lớn thì làm lớn.Ở những nơiđông người Việt sinh sống như California bên Mỹ thì hàng năm vẫn có đại nhạc hội CámƠn Anh quy tụ hàng trăm nghệ sĩ trình diễn ngoài trời suốt từ trưa đến tối bán được cả trên 10 ngàn vé và số tiền đóng góp bao giờ cũng lên trên nửa triệu đô la.
Nãy giờ chúng ta đã ôn lại hai câu chuyện, câu chuyện tang thương của những ngườiở lại và câu chuyện đầy tự hào của những người ra đi. Trong bối cảnh này, câu hỏi lớn nhất là người Việt hải ngoại cần phải làm gì cho tương lai dân tộc.Mà tương lai của một dân tộc thì luôn luôn nằm trong tay những người trẻ. Vậy câu hỏi chính xác hơn là chúng ta cần làm gì để khuyến khích tuổi trẻ hải ngoại tiếp tay với những người trẻ trong nước bảo vệ quê hương và tiếp tục tranh đấu cho tự do nhân quyền. Thật vậy, ngoài việc giúp con em chuẩn bị cho tương lai cá nhân, phụ huynh chúng ta còn cần giúp đào tạo một thế hệ mới cho tương lai dân tộc Việt Nam.
Việc làm này có viển vông không, khi mà VN đang sắp sửa mất nước vào tay Trung Cộng đến nơi rồi. Thưa câu trả lời là không viển vông. Nhìn lại suốt chiều dài lịch sử, VN đã từng bị Tàu đô hộ cả ngàn năm mà hàng mấy mươi thế hệ người VN từ đời này sang đời khác vẫn nuôi dưỡng được lòng ái quốc bền bỉ và ý chí quật cường đề cuối cùng dành lại độc lập. Đó là vì cha ông ta đã nỗ lực gìn giữ cái tinh thần dân tộc cho con cháu. Nhờ đó, ta luôn ý thức được mình là người Việt và tự hào mình là người Việt, dù nền văn minh của ta có bị kẻ thống trị cướp nhận là của họ, dù lịch sử của ta có bị bôi xoá hay xuyên tạc, và văn hoá của ta bị pha loãng đi để tiêu diệt niềm tự hào dân tộc của ta và đồng hoá ta thành người Tàu. Soi tấm gương này của cha ông, ngày nào chúng ta còn nỗ lực hun đúc tinh thần dân tộc cho con cháu thì nhất định ta không sợ mất nước, và dẫu có mất thì cũng sẽ dành lại được khi thời cơ thuận tiện.
Nếu câu hỏi là đối với tuổi trẻ VN ở hải ngoại, nỗ lực hun đúc tinh thần dân tộc này có thực tế không khi con em chúng ta sinh ra và lớn lênở đây, thì xin thưa câu trả lời là khó nhưng không phải không làm được. Lần đầu tiên trong lịch sử, chúng ta đã phải hàng hàng lớp lớp bỏ quê hương ra đi vì không chấp nhận cộng sản. Nhưng chúng ta không phải là dân tộc duy nhất đang trải rộng trong thế giới tự do. Hãy lấy một thí dụ là người Do Thái. Họ đã tha phươngđi khắp nơi mà vẫn không mất hồn Do Thái, và cuối cùng đã làm được cái chuyện không tưởng là vận động cả thế giới cho họ lập quốc. Ngày nay, họ đang lợi dụng vị thế chính trị và kinh tế của họở những nước bên ngoài để hỗ trợ đắc lực cho người dân bên trong nước Do Thái được tự do và trường tồn. Nếu người Do Thái làm được thì sao ta không làm được. Nếu thế hệ con em chúng ta trở thành những nhà chính trị kinh tế thương gia chuyên viên lỗi lạc, nắm những cơ phận then chốt trong guồng máy các quốc gia lớn trên thế giới, nhưng luôn giữ được tinh thần VN thì dù sinh ra và lớn lênở bất cứ đâu, họ vẫn sẽ có những quan tâm tự nhiên cho đất nước và dân tộc VN.
Nhân dịp này Ánh cũng xin bày tỏ mối lo ngại rất lớn không phải của riêng Ánh mà của tất cả chúng ta trước sự phá sản tinh thần VN đang diễn ra trong nước. Chúng ta là một dân tộc với cả một lịch sử kiêu hùng và một nền văn minh phong phú, từ trống đồng cho đến phong tục thờ cúng tổ tiên và những sinh hoạt tự trị nơi làng xã ngay cả dưới thời phong kiến. Ngày nay vì muốn lấy lòng Trung Cộng, nhà nước CS đang lặng lẽ bôi xóa đi những trang sử chống Bắc xâm lẫm liệt của ta. Mới năm ngoái, chúng ra chỉ thị bãi bỏ những ngày kỷ niệm quan trọng như kỷ niệm Trưng Vươngở cấp quốc gia mà chỉ cho làmở địa phư


vài hàng tiểu sử cô Duơg Nguyệt Ánh
theo trang link:
 http://images.google.de/imgres?imgurl=http%3A%2F%2Fthongtinberlin.de%2Fdiendan%2Ffebr2011%2Fphoto%2Fkhohoc1.JPG&imgrefurl=http%3A%2F%2Fthongtinberlin.de%2Fdiendan%2Ffebr2011%2Fkhohocgiaduongnguyetanhlaa.htm&h=286&w=332&tbnid=gvRO05QyjS7UOM%3A&docid=jRdvbLydOY9maM&ei=Od2cVvWqBMytsAHos5CYCw&tbm=isch&iact=rc&uact=3&dur=1108&page=1&start=0&ndsp=23&ved=0ahUKEwi1q-D0sLPKAhXMFiwKHegZBLMQrQMILTAE
  
Trong cuộc chiến xâm lược miền Nam Việt Nam do quân đội Bắc Việt và Việt Cộng cùng đồng minh của họ (Nga Sô, Trung Cộng, Cu Ba và khối cộng sản Đông Âu trước đây!), Chị Dương Nguyệt Ánh (DNA) đã đào thoát khỏi Việt Nam năm 1975 cùng với gia đình bằng trực thăng, trong làn sóng người Việt tỵ nạn Cộng Sản đâu tiên, vừa lúc quân Cộng Sản vào chiếm thành phố Sài Gòn/ Nam Việt Nam và đến Phi Luật Tân. Song thân chị là người Bắc di cư 1954, đã một lần thề là thà chết chứ không sống dưới chế độ Cộng Sản! Gia đình chị được chuyển vào một trại tạm cư do Hoa Kỳ thiết lập ở đó, rồi được chính thức công nhận cho tỵ nạn chính trị tại Hoa Kỳ.
Như chị DNA cho biết thì nơi đầu tiên mà gia đình chị đặt chân đến Hoa Kỳ là một trại tị nạn ở Pennsylvania, về sau thì được một Nhà Thờ Tin Lành ở Hoa Thịnh Đốn bảo trợ cho xuất trại và họ đã giúp đỡ gia đình chị trong những bước đầu. Lúc bấy giờ Dương Nguyệt Ánh được 15 tuổi, mới học lớp 9 trường Lê Quý Đôn, Sàigòn. Cũng như rất nhiều người tị nạn thời đó, vốn liếng tiếng Anh của Chị không có nhiều, có lẽ chỉ trên dưới 50 chữ là may lắm nhưng tự ái dân tộc thì phải nói là quá lớn thành ra chị đã chăm chỉ, miệt mài học ngày học đêm. Chị quan niệm rằng mình phải cố gắng như thế nào để qua mặt các bạn Hoa Kỳ cùng lớp. Lúc đó Chị mơ ước khi lớn lên thì phải thành công, ít ra là cũng ngang với họ để người bản xứ không thể khinh miệt người Việt Nam là dân tỵ nạn ăn bám.
Cũng với ý chí và vì lòng tự ái dân tộc vô cùng mạnh mẽ đó mà Chị đã tốt nghiệp Trung Học và Đại Học với hạng danh dự. Chính nhờ vậy nên sau khi hoàn tất bậc Đại Học, Chị đã được tuyển vào làm việc tại Trung Tâm Nghiên Cứu của Hải Quân Maryland.
Đây là gương sáng hiếu học của Chị Dương Nguyệt Ánh (DNA), rất đáng trân trọng để cho giới trẻ Việt Nam lấy đó noi theo!
Vâng theo lời thân phụ Chị Dương Nguyệt Ánh đã theo học khoa học, mặc dù ôm giấc mộng theo văn chương từ tấm bé và tốt nghiệp hai ngành tại Đại học Maryland: một bằng BS về hóa học Cơ khí và một BSC về khoa học máy tính. Ngoài ra Chị còn tốt nghiệp Cao Học Quốc Gia Hành Chánh.
Năm 1983, chị DNA bắt đầu làm việc với ngành đã tốt nghiệp là kỹ sư hóa học tại Indian Head (Naval Surface Weapons Center). Công việc đầu tiên của chị là chuyên viên bào chế công thức về thuốc đẩy cho Trung Tâm Vũ Khí Diện Địa của Hải Quân Hoa Kỳ tại Indian Head. Chị đã bào chế loại thuốc đẩy dùng để phóng từ đầu đạn đến mục tiêu. Đây không phải là loại súng cầm tay, mà là những đại bác trên chiến hạm.
Năm 1986, Dương Nguyệt Ánh trở thành nhà bào chế công thức tạo ra chất liệu cho việc phóng hỏa tiển từ những dàn phóng trên các chiến hạm và phi cơ – tức là các loại hoả tiễn không không và địa không. Gia đình chị đã trêu chọc rằng chị đúng là một " khoa học gia hỏa tiễn (rocket scientist)". (Người viết mạn phép ghi thêm chú thích của KHG_DNA:"Người Hoa Kỳ thường hay dùng từ ngữ "rocket science" để nói về một vấn đề khó khăn, không có giải đáp hay khó giải quyết. Thí dụ: “The solution for this dilemma is rather simple.  We are not pursuing rocket science here!” (Tạm dịch: Các giải pháp> cho tình trạng khó xử này khá đơn giản. Ở đây chúng tôi không theo đuổi khoa học hỏa tiễn!). Nhưng công việc của DNA phải theo đuổi thì là “rocket science” thật sự!.
Năm 1991: Chị trở thành một chuyên gia về phát triển chất nổ và hai năm sau (1993) quản lý toàn bộ chương trình nghiên cứu, thăm dò và phát triển chất nổ của Hải quân. Phục vụ như là điểm tập trung của Hải quân Mỹ cho vật liệu nổ và chuyển đổi chất nổ của Hải quân vào các hệ thống vũ khí, cung cấp tư vấn cho chính phủ / quân sự, công nghiệp và liên minh các quốc gia.
Tháng 8 năm 2001 khi đang làm việc cho Cơ Quan Giảm Trừ Đe Doạ của Bộ Quốc Phòng nghiên cứu về một loại vũ khí có khả năng diệt trừ các địa đạo thì vụ 9/11 xảy ra, Chị Dương Nguyệt Ánh được cấp trên tin tưởng và đề nghị là nên “thử thời vận” trong việc nghiên cứu về kỹ thuật chất nổ Áp Nhiệt (thermobaric) và biến nó thành vũ khí Áp Nhiệt ngay lập tức để hỗ trợ cho chiến dịch OEF (Operation Enduring Freedom). KHG_Dương Nguyệt Ánh đã dẫn đầu một nhóm chuyên gia gồm khoảng 100 khoa học gia, kỹ sư, và cán sự - chỉ trong khoảng thời gian kỷ lục chưa từng có là 67 ngày - đã đi từ ý niệm sơ khởi đến việc chế tạo ra 11 trái bom Áp Nhiệt đầu tiên.
Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh thành công vượt bực, đã phát triển và chuyển tiếp tổng cộng 10 vật liệu nổ cao, thực hiện thành 18 loại vũ khí khác nhau trong vòng 12 năm qua, vũ đang được trang bị cho Hải Quân, Lục Quân, Không Quân và Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ. Đó là một kỷ lục chưa từng có.
Năm 2002, Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh được bổ nhiệm vào chức vụ Giám Đốc Khoa Học và Kỹ Thuật của Trung Tâm Nghiên  Cứu và Chế Tạo Vũ Khí Hải Quân ở Maryland.  Ở chức vụ này, Chị là người định hướng và điều khiển tất cả các chương trình nghiên cứu trên mọi lãnh vực khoa học và kỹ thuật của Trung Tâm Indian Head với mục đích áp dụng vào việc chế tạo những vũ khí tương lai cho Hoa Kỳ.


(Since 2002 Nguyet Anh has been Director of Science and Technology of Naval Surface Warfare Center, U.S. Department of Defense, where she is responsible for Indian Head's overall technical investment strategies, guiding and overseeing research and development programs in all areas of science and technology and focusing these efforts toward the creation of future weapon generations for the United States).
Từ tháng 11 năm 2006,  KHG  Dương Nguyệt Ánh được mời về làm việc tại Ngũ Giác Đài và đảm nhận chức vụ Cố Vấn Khoa Học Kỹ Thuật cho Phó Đô Đốc John Morgan, Tư Lệnh Phó Hải Quân, Đặc Trách về Kế Hoạch và Chiến Lược, và cho Tổng Giám Đốc Thomas Betro, Chỉ Huy Trưởng Cơ Quan Điều Tra  Tội Phạm và Phản  Gián của Hải Quân (Naval Criminal Investigative Service)  Với chức vụ này chị Nguyệt Ánh hoàn toàn chú tâm vào chiến tranh chống khủng bố, kể cả việc áp dụng khoa học kỹ thuật của tình báo, phản gián và điều tra tội phạm vào công tác chiến trường và các sứ mạng chống khủng bố toàn cầu. Truyền hình “NCIS” đã dựa vào cơ quan có thật này để thực hiện chương trình của họ.
Trên cương vị một công dân Mỹ gốc Việt, chị Ánh cho biết trong một cuộc phỏng vấn là chị quân tâm nhiều đến các diễn biến trong xã hội Việt Nam, nơi chôn nhau cắt rún và Hoa Kỳ, quốc gia đã tạo điều kiện cho chị và gia đình "cơ hội thứ nhì để làm lại cuộc đời". Chính vì vậy chị tự nhủ phải nỗ lực góp phần nhỏ bé của mình vào sự phồn vinh và bình an của quê hương mới.
Chị Dương Nguyệt Ánh cũng từng nói: "Bởi vì tôi muốn phục vụ cho nền an ninh quốc phòng Hoa Kỳ. Với tư cách một người tỵ nạn chiến tranh, tôi không bao giờ quên được những người chiến sĩ Hoa Kỳ và VNCH đã từng hy sinh bảo vệ cho tôi có một cuộc sống an toàn. Hiện nay là một khoa học gia cố vấn cho Ngũ Giác Đài, chị Dương Nguyệt Ánh đang trách nhiệm về việc phát minh các phương tiện kỹ thuật dùng vào cuộc chiến chống khủng bố".
Trước những lời phản ứng về việc chị chế tạo vũ khí thì chị DNA trả lời rất tế nhị: "đối với tôi việc trước tiên là phải nghĩ đến những phương cách để bảo vệ binh sĩ của Hoa Kỳ. Chúng ta, những người Việt tỵ nạn đến đây đã được sự giúp đỡ của rất nhiều người dân và chính phủ Hoa Kỳ trong bước đầu. Vì vậy lúc nào tôi cũng mong mỏi và quan niệm rằng bổn phận của chúng ta là phải góp phần gìn giữ nền tự do dân chủ của đất nước cưu mang chúng ta!"
Thêm vào đó, khi được Xuân Hồng hỏi là võ khí tạo ra hòa bình hay chỉ tạo ra chiến tranh, chị Dương Nguyệt Ánh trả lời tuy đơn giản nhưng rõ ràng và súc tích: "Chiến tranh hay hòa bình là quyết định của con người, còn võ khí chỉ là phương tiện như trăm ngàn phương tiện khác mà thôi!". Chị Ánh còn nói tiếp: "Nếu bảo rằng không nên chế tạo hoặc phát triển võ khí, thì chẳng khác nào bảo rằng một quốc gia ưa chuộng hòa bình không cần có quân đội".
Như Chị DNA cho biết thì những bước thăng tiến nghề nghiệp của Chị rất tuần tự. Sau chức vụ ở Ngũ Giác Đài đã đề cập ở trên, Chị DNA hiện đang làm việc tại Bộ Nội An với chức vụ Tổng Giám Đốc Khoa Học Kỹ Thuật An Ninh Biên Giới và Hàng Hải cho Bộ Nội An Hoa Kỳ. Với chức vụ này Chị DNA làm việc trực tiếp dưới quyền của Thứ Trưởng Nội An về khoa học kỹ thuật. Một điểm khác cũng theo lời của KHG_DNA thì Chị hiện vẫn làm việc về khoa học kỹ thuật chứ không làm về "operations" như vài tin tức được phổ biến trên Internet. Để quý độc giả biết thêm về cơ cấu tổ chức của Hoa Kỳ tôi xin mạn phép trích dẫn sự giải thích của Chị DNA, như sau: " Người đứng đầu phía "Operations" luôn luôn là một "political apointee" do Tổng Thống chỉ định. Vị này sẽ đến và ra đi sau khi Hoa Kỳ bầu Tổng Thống mới. Thứ Trưởng, Bộ Trưởng Nội An dĩ nhiên cũng đều là "political apointee" (tạm dịch là chính trị gia được bổ nhiệm). Riêng Chị Dương Nguyệt Ánh là Senior Executive, tức là một công chức cao cấp chuyên ngành đứng sau lưng những political appointees và có nhiệm vụ gìn giữ sự ổn định ("stability") cho guồng máy quốc gia khi "political appointees" bắt buộc phải thay đổi sau nhiệm kỳ bầu cữ 4 năm một lần.
Liên quan đến chức vụ mới này, ký giả Tom Fox đã viết bài báo về Dương Nguyệt Ánh dưới tựa đề “Anh Duong, Director of Borders and Maritime Security” trong số Washington Post phát hành ngày 20 tháng Tám 2010.
Tóm lại, cho đến nay, Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh đã đóng góp hơn 24 năm cho nền Quốc Phòng Hoa Kỳ trên hai lãnh vực Khoa Học và Kỹ Thuật. Chị là một trong những chuyên gia chất nổ hàng đầu của Hoa Kỳ, với danh tiếng ở tầm vóc quốc tế.

* Bằng khen thưởng / Huy chương
Chị Dương Nguyệt Ánh từng lãnh đạo toàn bộ chương trình nghiên cứu và chế tạo chất nổ của Hải Quân, và đã đem lại 10 chất nổ mới cho 18 loại vũ khí đang được trang bị cho Hải Quân, Lục Quân, Không Quân và Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ. Với  thành tích kỷ lục này, KHG Dương Nguyệt Ánh được Hải Quân trao Giải thưởng cao quý Dr. Arthur Bisson Award for Naval Technology Achievement vào năm 2000.
Chị cũng từng là đại biểu của Hoa Kỳ ở Liên Minh Phòng Thủ Bắc Đại Tây Dương (Tiểu Ban Chất Nổ), đồng thời cũng là tác giả nhiều bài viết nghiên cứu về chất nổ và đã từng thuyết trình ở rất nhiều hội nghị chuyên môn quốc tế và quốc nội (Hoa Kỳ).
Năm 2001, chị đã được trao huy chương dân sự ưu tú cho khả năng lãnh đạo xuất sắc, chuyên môn kỹ thuật và đóng góp đáng kể cho Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ trong lĩnh vực chất nổ với năng suất cao.
Năm 2004, chị được vinh danh với giải thưởng Award of Excellence for Public Service bởi U.S. Pan Asian American Chamber of Commerce.
Chị Nguyệt Ánh là nhân vật được đề cao trong cuốn sách đã xuất bản của the American Society of Civil Engineers năm 2006, tựa đề là “Thay Đổi Thế Giới Của Chúng Ta: Những Câu Chuyện Thật về những Nữ Kỹ Sư (“Changing Our World: True Stories of Women Engineers”).
Mới đây, trong loạt phim tài liệu “Những Vũ Khí Tương Lai”, chương trình truyền hình Discovery đã bật mí về cái thế giới bí mật của những vũ khí kỹ thuật cao và những người sáng tạo ra chúng, trong đó có chị Dương Nguyệt Ánh .
Dương Nguyệt Ánh từng xuất hiện trên nhiều tờ báo và tạp chí lớn, như The Washington Post, The Sun, Asian Week, v.v... và các đài truyền thanh, truyền hình như BBC London, Voice of America, SBTN, v.v...
Tháng 3 năm 2006, chị được Bộ Chỉ Huy Hải Quân Mặt Biển (Naval Sea Systems Command) dàn chào để vinh danh chị nhân dip tháng 3 là tháng của lịch sử phụ nữ Hoa Kỳ.

Trong năm 2007, Dương Nguyệt Ánh đã được trao huy chương toàn quốc Service to America Medal for National Security (Huy Chương Phục Vụ Quốc Gia về An Ninh) và đã đươc vinh danh trong một buổi lễ ở Hoa Thịnh Đốn vào tháng 9-2007.
Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh được Bộ Nội An (Homeland Security Dept.) trang trọng vinh danh trong một buổi lễ đặc biệt dành cho những người di dân được chọn là Công Dân Ngoại Hạng (Outstanding American by Choice Award), đã thành công dân và có những đóng góp đáng kể cho Hoa Kỳ, tổ chức vào lúc 2 giờ chiều ngày 15 Tháng 1, 2008 tại Toà Bạch Ốc (White House).
Giữa năm 2010, chị đã đại diện Hoa Kỳ sang Bá Linh để ký một thoả hiệp song phương trao đổi khoa học kỹ thuật về an ninh hàng hải (cargo security) với chính phủ Đức.
Ngoài kiến thức khoa học chế tạo bom, KHG Dương Nguyệt Ánh còn đựơc biết đến rất nhiều qua  khả năng lãnh đạo và tinh thần phục vụ quốc gia.
Chị từng xuất hiện trên nhiều tờ báo và tạp chí lớn như The Washington Post, The Sun, Asian Week, vv… và các đài truyền thanh, truyền hình như BBC London, Voice Of America, SBTN …
KHG Dương Nguyệt Ánh đã được  mời phát biểu trong “Ngày Nhân Quyền cho Việt Nam ở Quốc Hội Hoa Kỳ, nhưng Chị bận đi công tác xa nên không tham dự được.
Nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh được Trung Tâm Asia mời như một thượng khách đặc biệt để vinh danh một vài cá nhân và hội đoàn trong chương trình ca nhạc chủ đề Mùa Hè Rực Rỡ 2007, được tổ chức tại thành phố Houston, Texas và những chương trình ca nhạc Videos khác của Asia trong nhiều năm qua với những chủ đề đặc biệt, phù hợp với lập trường quốc gia của Chị như "55 Năm Nhìn Laị, Lá Thư Từ Chiến Trường v.v...). Là một nhà khoa học nhưng chị giới thiệu chương trình văn nghệ rất duyên dáng, hấp dẫn khán giả.
Trong một dịp Lễ Hai Bà Trưng tổ chức vào tháng Ba năm 2006 ở tiểu bang Virginia (vùng phụ cận của thủ đô Hoa Thịnh Đốn), Chị là diễn giả chính với đề tài “Sự thành công của người phụ nữ VN ở hải ngoại”. Chị đã trình bày hơn hai mươi phút mà không cầm giấy, lời tâm tình của chị như xuất phát từ đáy tim, lưu loát cho thấy chị là người rất nặng tình với đất nước quê hương dân tộc vì vậy đã thu hút khán giả yên lặng lắng nghe và cùng xúc động theo những lời tâm tình chân thành của chị.
Trong buổi gây quỹ cho Thương Phế Binh do Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Quốc Gia/HTĐ tổ chức ở Falls Church, VA trước đây cũng như trong tháng 12 năm 2010 vừa qua tại Virginia, Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh được mời lên phát biểu, và chị đã có những lời phát biểu rất cảm động. Được biết chị là người cũng hỗ trợ tích cực các chương trình trợ giúp Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa ở quê nhà.
Với sự "tháp tùng của phu quân" Đặng Hữu Thọ, Chị Dương Nguyệt Ánh cũng đã sang Úc sinh hoạt với Cộng Đồng người Việt tỵ nạn tại đây. Theo tin tức trên mạng, chị đã chiếm được cảm tình nồng nhiệt của Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản (CĐNVTNCS) Úc Châu qua cách ăn nói giản dị, dễ hiểu và từ tốn nhưng rất lôi cuốn của chị trong các sinh hoạt tại Úc.