Dieses Blog durchsuchen

Donnerstag, 26. September 2013

Ngày xưa Hoàng thị Phạm Thiên Thư



Ngày xưa Hoàng thị
Phạm Thiên Thư

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non dấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giầy thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buôn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở

Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nổi nhơ'

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhòa mau
Tưởng đã phai mầu
Đường chiêù hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng ráng đỏ

Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy mầu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua

Mắt xanh




Mắt xanh
Phạm Thiên Thư

Mắt xanh con chim chài
Đậu trên cành thầm lặng
Nàng soi cùng bóng cây
Em nghiêng thân hoa gầy
Mắt hé mầm lá biếc
Ta nửa đời đơn chiếc
Tựa gốc nàng "tọa vong"
Mắt em không chấn song
Mà cầm gian Nhật Nguyệt
Ơi hỡi! Nàng xanh biếc
Thả đôi mắt tình bay
Ta xòe hồng đôi tay
Đón nàng như hạt nước
Đâu từ ngàn năm trước
Em về ngát cơn say
Đôi con mắt không bay
Mà vẫy tình như bướm
Cánh chim chài huyền tưởng
Bắt hồn ta lâng lâng
Xoải mình như ngọn suối
Nhớ tiếng chim một buổi
Kêu bên hè phố xanh.

Vườn Nguyệt Bạch




Vườn Nguyệt Bạch
Giữa vườn nguyệt bạch đêm nao
Gió heo may thổi lạc vào rừng thu
Sương khuya rơi lạnh non mù
Đàn ai dìu dặt như ru nỗi buồn
Nằm nghe mộng đã vô thường
Mấy bông cúc nở trong vườn chiêm bao
Tiếng đàn xưa lạc cõi nào
Sầu chia trăm nhánh, đêm thao thức dài...
Trần thị Nguyệt Mai
Trích trong Bán Nguyệt San Tuổi Hoa số 227 ngà y 1-10-1974

Tháng ngày hạ nhớ




Tháng ngày hạ nhớ
Ngày hạ trắng nắng vàng ươm nhớ
Dáng em về nghiêng bóng đổ đường xưa
Mắt trong xanh em giấu hết buồn chưa
Hay rạng rỡ một loài chim bé nhỏ
Phượng trường em vẫn còn xanh sắc lá
Buổi mai hồng chim ríu rít trên cây
Nghĩ vẩn vơ xa lời giảng của thầy
Hồn mãi đón những tháng ngày vào hạ
Và một sáng miệt mài trong lớp học
Mắt nhìn lên cành phượng vỹ ngoài sân
Màu hoa đỏ thêu giữa đám lá xanh
Nỗi vui mừng như hương len vào tóc
Phượng sân trường nở hoa thêm đỏ rực
Gió thoảng qua lác đác cánh hoa rơi
Em ngóng trông mau đến giờ ra chơi
Nhặt hoa phượng ép vào trong lưu bút
Em có giữ nỗi buồn ở cửa mắt
Khi hạ về trong tầm nhớ dài tay
Ve khua sầu phiêu lãng dấu chân mây
Kỷ niệm rồi cũng ngại ngần trôi mất
Mưa tháng hạ là phượng vàng héo úa
Cây dáng gầy khoe mấy nhánh đơm bông
Em bâng khuâng cho mực ngẩn ngơ hồng
Trang lưu bút thiết tha như nắng lụa
Mai tiếng guốc không còn reo bước nhẹ
Áo trắng thôi bay hoang vắng ngõ trường
Trong hồn chim qua vội mấy mùa thương
Ôm tuổi nhớ thời gian bằng lặng lẽ
Phượng đã tàn trải đầy ven lối cỏ
Tuổi học trò thương những bước qua mau
Mắt trong xanh tơ hạ đang bay vào
Chút hương buồn xanh từng hơi thở
TRANG VY
(Trần Thượng Thái)
(Trích từ bán nguyệt san Tuổi Hoa số 153, ra ngày 15-5-1971)