Dieses Blog durchsuchen

Samstag, 6. Februar 2016

Tự do đầu tiên ..và cuối cùng " The frist and the last freedom

MN: Jiddu Krishnamurti ..một triết gia nổi tiếng cuả Ấn độ về Ân Giáo...ông có rất nhiều đề tài ..bài viết về tâm linh ...về Ấn giáo về con nguời và cuộc sống .nhưng không phức tạp như kinh điển mà rất linh động ..và đơn giản  không xa lắm với suy tư cuả thiền phái Phật giáo....ông đã từng đi diển thuyết khắp nơi ..và trả lời cho chúng ta ...về cuộc sống cũng như những giải đáp về cuộc sống ..một trong những tác phẩm đó là cuốn "Tự do đầu tiên ..và cuối cùng " The frist and the last freedom ...đuợc dịch ra Việt Ngữ truớc năm 1975 cuả học giả Phạm Công Thiện..MN trân trọng giới thiệu cùng các bạn.... .....!**

sinh ngày: 11. Mai 1895, Madanapalle, Indien
mất  ngày: 17. Februar 1986, Ojai, California, USA
các bạn theo dõi những tác phẩm của ông theo trang link sau:
 

Thực phẩm Trung cộng: Không có gì là không thể làm giả

 Thực phẩm Trung cộng: Không có gì là không thể làm giả

 Chỉ trong vài thập niên ngắn ngủi, Trung Quốc trở thành “tên tuổi” gắn với đồ giả, từ quần áo, túi xách, đồ điện tử, cho đến… thành phố, thị trấn cũng là giả. Tuy nhiên, thực phẩm giả thì hơi… quá tay, ai sẽ tiêu thụ những thực phẩm này, con cháu họ rồi sẽ ra sao, là những câu hỏi vẫn chưa có lời giải.
 các bạn theo dõi tin tức ..khác theo web link sau:
http://tinhhoa.net/thuc-pham-trung-quoc-khong-co-gi-la-khong-the-lam-gia.html

Nhiều người sẽ cho rằng, gạo thì không thể làm giả, nhưng đối với Trung Quốc thì không gì là không thể. Gạo giả “made in China”, còn gọi là gạo nhựa, được đổ khuôn từ bột khoai, bột mì với nhựa dẻo cho ra hạt đục đục có hình dáng giống y gạo thật, chỉ khi cầm đốt trên lửa, từ hạt gạo bay ra mùi nhựa cháy khét, người ta mới biết nó là gì.
Một trong những hiệu gạo mắc tiền bị làm giả nhiều nhất là gạo Vũ Xương, đây là giống gạo hiếm chỉ có thể thu hoạch 800 nghìn tấn mỗi năm, tuy nhiên có hơn 10 triệu tấn được bán ra tên thị trường, nói cách khác, hơn 9 triệu tấn là gạo giả. Gạo nhựa khi nấu lên vẫn khô cứng, ăn vào rất khó tiêu, ăn nhiều cũng tương đương nuốt một đống nhựa vào bao tử.

Các loại thịt làm giả gồm heo, bò, cừu,…Các hàng cơm bình dân, thịt nướng, thức ăn đường phố là thị trường chính để tiêu thụ loại thịt này. Trong một đợt truy quét, cảnh sát đã triệt phá đường dây điều hành sản xuất cỡ lớn. Chủ đường dây là người đàn ông tên Wei khai báo đã tung ra ít nhất 20.000 tấn thịt loại này mỗi tháng, thu về gần 1.5 triệu USD lợi nhuận.
Thịt chuột, thịt thối, thịt tạp sau khi được xử lý qua hóa chất như Nitrate, bột Gelatin, phẩm màu để tạo hình và làm tươi mới, được tung ra thị trường để tiêu thụ nhỏ lẻ. Truyền thông trong nước thậm chí còn công bố rộng rãi trên các trang mạng xã hội, hướng dẫn người dân làm sao để phân biệt thịt thật, giả khi mua tiêu dùng.

Đậu phụ hay tàu hủ được làm bằng bột mì, phẩm màu, mì chín, ủ nước đá sau đó đóng gói, bao bì lấy tên những thương hiệu lớn rồi tuồng ra thị trường. Người ta có hẳn các nhà máy, xưởng quy mô để sản xuất làm giả loại thực phẩm này. Họ thừa kinh nghiệm để đối phó với các đợt thanh tra, kiểm tra của chính quyền Trung Quốc.
Theo Shanghai Daily, một băng nhóm do 3 anh em cầm đầu đã thêm hóa chất công nghiệp Rongalite để đậu phụ khô thêm sáng và dai hơn. Rongalite là hóa chất có thể gây đau đầu, nôn mửa và dẫn tới ung thư, bị cấm trong chế biến thực phẩm. Chất hóa học này được trộn lẫn vào một hỗn hợp để chế biến các thanh đậu phụ khô hay còn gọi là fuzhu, món ăn vặt phổ biến tại Trung Quốc.
 Huyết là một món ăn phổ biến ở Trung Quốc, huyết vịt có giá nên bị làm giả bằng hỗn hợp màu nhuộm, huyết heo, trâu bò hoặc gà trộn với hóa chất formaldehyde (phoc-môn), giúp huyết dai và giữ được lâu.
Trong một lần đột kích vào dây chuyền sản xuất huyết vịt giả của một cặp vợ chồng ở Giang Tô, cảnh sát đã tịch thu và tiêu hủy hàng tấn huyết giả được sản xuất bằng máu heo và màu công nghiệp. Huyết vịt giả đã trở nên phổ biến đến nỗi người đi chợ ngày nay rất thành thục trong việc phân biệt loại thực phẩm độc hại này.


Bún, miến phở giả được sản xuất từ phế phẩm, bột thức ăn dành cho gia súc để hạ giá thành sản xuất đến mức tối đa. Những phế phẩm này sau khi sử lý qua hóa chất, gia vị, màu và được tẩy trắng và có được độ dai, mùi tươi ngon như đồ thật. Trong một lần kiểm tra ở thành phố Đông Quan, các cơ quan chức năng phát hiện có ít nhất 50 xưởng sản xuất đều đang vận hành làm loại thực phẩm này để tung ra thị trường, thu tại chỗ hơn nữa tấn đang chuẩn bị đem đi giao.
Ngoài việc sử dụng gạo cũ, một số xưởng sản xuất còn tận dụng bột mì, bột phế phẩm, bột ngô để thay cho nguyên liệu làm truyền thống. Loại bột “cho lợn ăn còn chê” này chỉ chứa khoản 1/7 lượng protein so với bột thông thường....