MN đọc trong blog hàng xóm:
http://www.lytuongnguoiviet.net/2015/10/nguyen-ngoc-ngan-tren-ai-lo-o-nq-36.html#.Vjc_Y3_NAuI
tên phải bội quê huơng dân tộc trong hình bìa quảng cáo cuả bọn Thúy Nga
Ngày 15 tháng 10 năm 2015
H,
Gần đây trên truyền hình hải ngoại người xem thấy đầy dẫy những quảng
cáo màu lộng lẫy ca ngợi sự công hiệu của nhiều sản phẩm nhằm mục đích
lừa bịp những người nhẹ dạ, dễ tin, nhứt là
những người mắc bịnh nan y hoặc bất trị, trong đó có những phụ nữ
thích… làm đẹp và những người… sói đầu, khiến có người bực mình đưa lên
diễn đàn bài viết “cảnh giác” họ rằng:
“…Có nhiều ông bà nổi tiếng trong cộng đồng người Việt đã bán rẻ lương tâm và danh dự của mình
làm ‘cò mồi’ cho bọn cá mập. Trong đó có một ông
trí thức quảng cáo một sản phẩm tân tiến, kết quả của ‘sự hợp tác của 3
quốc gia Út, Mỹ, Đại Hàn’, để chế ra ……’thuốc gội đầu’!!!”.
Cái ông trí thức được nói tới đó là Nguyễn Ngọc Ngạn. Không biết tới
nay, qua lời quảng cáo của Ngạn, có bao nhiêu người chịu bỏ tiền ra mua;
có bao nhiêu sợi tóc mọc lại trên đầu của những ông sói đầu…; nên không
biết có bao nhiêu người “chưởi thề” vì tiền mất mà đầu càng ngày càng
sói thêm; nhưng, điều chắc chắn là Ngạn đã làm giàu, đang làm giàu, và
sẽ tiếp tục làm giàu, nhờ cái tên Nguyễn Ngọc Ngạn đã khiến nhiều doanh
gia bỏ tiền ra mướn Ngạn quảng cáo, để nhiều người tin nghe những gì
Ngạn nói…; trong lúc đó nhờ sân khấu Thúy Nga Paris danh tiếng Ngạn càng
lúc càng lên cao. Đó cũng là lúc Ngạn càng lún sâu thêm trong vũng lầy
tội lỗi của Thúy Nga Paris và Nghị Quyết số 36/NQ/TW của Bộ Chính Trị
CSVN, do Phan Diễn, Thường Trực Ban Bí Thư Trung Ương Đảng ký, được ban
hành ngày 26/3/2004; trong đó nói rất nhiều đến sách lược và kế hoạch
xâm nhập mong chiếm lĩnh những địa bàn của người Việt hải ngoại…; nhấn
mạnh đến việc “thường xuyên tổ chức các chương trình giao lưu văn hóa, văn học, nghệ thuật…”
Nhìn về con đường tiến thân của Ngạn, mọi người đều thấy Ngạn đã từ một
nhà giáo trung học vượt biển đến định cư ở Canada, bước vào văn đàn,
thành công ở một số tác phẩm “chống cộng” làm hài lòng những lưu dân
Việt tỵ nạn cộng sản. Rồi trong tư cách một nhà văn, bước lên sân khấu
làm người dẫn chương trình [MC] của Thúy Nga Paris của Tô Văn Lai.
Với miệng lưỡi dư sức “làm duyên”, Ngạn đã chinh phục lòng mến mộ của
khán thính giả trong những buổi đầu, với các cuốn băng nhạc đầu tay, làm
ấm lòng người lưu dân Việt tỵ nạn cộng sản, với những giọng ca và nhạc
phẩm ăn khách thời Việt Nam Cộng Hòa, từng bị Việt cộng lên án là “phản
động, đồi trụy”, và tìm cách tiêu diệt tất cả văn hóa phẩm bị lên án là
của “ngụy” ngay sau ngày CS Bắc Việt hoàn tất cuộc xâm lăng Miền Nam
Việt Nam, 30-4-1975 [xem hình].
Nguyễn Ngọc Ngạn và Tô Văn Lai đã nhờ sự thành công của Thúy Nga Paris
mà làm giàu, khi gãi đúng “chỗ ngứa” của những nạn nhơn cộng sản; nhưng,
không biết từ lúc nào, cả hai nhà giáo Ngạn/Lai lảng quên thù hận của
kẻ từng là nạn nhơn cộng sản, ngửa tay cầm những đồng tiền đỏ của kẻ
thù, để từng bước “giao lưu” ca nhạc “trong/ngoài nước”, theo đúng chủ
trương “thường xuyên tổ chức các chương trình giao lưu văn hóa, văn học, nghệ thuật…”.
Cho đến khi băng nhạc Paris By Night 40, với chủ đề Mẹ, được phát hành,
nhân dịp Vu lan năm 1997, gây phẫn nộ trong cộng đồng người Việt hải
ngoại, vì trong đó có một đoạn phim làm nền cho bài hát “Ca dao mẹ” của
Trịnh Công Sơn, quay cảnh máy bay pháo kích dân thường đang chạy trốn
nạn CS, tại miền Nam Việt Nam, lại có dụng ý bêu xấu Quân lực Việt Nam
Cộng hòa tàn sát dân lành, theo đúng ý muốn của CS Việt Nam. Đồng thời,
cũng qua cuốn Mẹ 40 này Ngạn và Thúy Nga Paris đã cho gieo hột giống đỏ
như một thứ “cấy” giống đỏ vào lòng cộng đồng lưu dân Việt tỵ nạn cộng
sản; mọi người mới bật ngửa, thấy Ngạn và Thúy Nga Paris đã lọt vào
“vòng tròn đỏ”; để từng lúc vô số nạn nhơn cộng sản biến thành “khúc
ruột xa ngàn dặm”, biến thành những con “ếch luộc”, biến thành Việt kiều
yêu nước…; hớn hở ca ngợi các “văn công đỏ” trên sân khấu Thúy Nga
Paris, và trong các show diễn của các bầu show, bất kể họ từ trong nước
ra hải ngoại, hay họ là kẻ ham tiền như Ngạn ở hải ngoại.
Từ đó, giòng giao lưu của Ngạn với CSVN từng bước được thực hiện êm thấm
hơn, với những ca sĩ “gạo cội” coi như thành danh trên sân khấu Thúy
Nga Paris về nước ca hát, và cho những ca sĩ nổi tiếng từ trong nước
bước lên sân khấu của Thùy Nga, thách đố sự chống đối của cộng đồng lưu
dân Việt hải ngoại.
Điều rất đáng quan tâm là 6 năm sau khi Nghị Quyết 36 chào đời, trong
vòng tròn đỏ, người chủ của Thúy Nga Paris, nhà giáo Tô Văn Lai, cặp bài
trùng với Nguyễn Ngọc Ngạn, đánh tiếng giao Thúy Nga Paris cho Việt
Cộng. Điều này đã được Báo Người Lao Động của VC, số ra ngày 07/06/2010,
cho biết:
“Trong những cuộc phỏng vấn của các tờ báo Việt ngữ ở nước ngoài
cũng như cuộc giao lưu trực tuyến với khán giả mới đây, ông Tô Văn Lai,
chủ nhân Trung tâm Thúy Nga – Thúy Nga Paris, nơi sản xuất chương trình
giải trí lớn nhất của người Việt ở Mỹ, khẳng định trung tâm này có thể
sẽ đóng cửa sau chương trình thứ 100, được thực hiện tại Las Vegas – Mỹ
trong hai ngày 3 và 4-7 với chủ đề 27 năm, ghi nhớ một chặng đường… Ông
Lai minh chứng hàng loạt chương trình của Thúy Nga Paris thất thu rất
lớn. Đơn cử như Paris by night số 98 thực hiện tại Las Vegas với mức
kinh phí đầu tư lên đến 1,9 triệu USD nhưng doanh thu từ phòng vé chỉ
đạt 700.000 USD… Khoản chênh lệch 1,2 triệu USD còn lại được kỳ vọng sẽ
thu lại từ phát hành DVD nhưng chỉ được 700.000 USD. Một chương trình
phải lỗ tới 500.000 USD thì khó mà cầm cự lâu dài…”
Đó là bước dọn đường, để từ từ Thúy Nga công khai hóa việc chuyển nhượng
cho Việt Cộng, theo đúng “lộ trình” được TÔN NỮ THỊ NINH, trong chuyến
công du Hoa Kỳ trước đó, đã thẳng thừng tuyên bố “Chính quyền CSVN sẽ MUA HẾT truyền thông báo chí của Người Tỵ Nạn Hải Ngoại.“
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen